Tuyệt Thế Thần Y - Chương 946 Kiềm chế sức mạnh
Chương 946: Kiềm chế sức mạnhNhìn tình huống đó, Diệp Viễn cũng không dám chủ quan, chỉ có thể từ bỏ việc tiếp tục tấn công con rắn khổng lồ này. Thân hình khẽ động, vội vã tránh né đám khói độc tấn công mình. “Gào!” Đợt tấn công lại bị Diệp Viễn tránh
Nhìn tình huống đó, Diệp Viễn cũng không dám chủ quan, chỉ có thể từ bỏ việc tiếp tục tấn công con rắn khổng lồ này.
Thân hình khẽ động, vội vã tránh né đám khói độc tấn công mình. “Gào!”
Đợt tấn công lại bị Diệp Viễn tránh thoát một cách nhẹ nhàng, khiến con rắn khổng lồ cũng hơi tức giận, gầm lên một tiếng rồi nhìn về phía Thanh Tử và Tân Khuynh Thành ở cách đó không xa.
Nhìn thấy con rắn khổng lồ đó nhìn về phía hai người họ, cả hai cảm thấy như bị tử thần dòm ngó vậy, một luồng khí lạnh buốt từ bàn chân dâng tới tận toàn thân.
May mà Thanh Tử cũng không dừng lại chút nào, trực tiếp nắm lấy Tân Khuynh Thành rồi lẩn tránh về phía xa.
Con rắn khổng lồ kia khẽ động thân hình, lập tức lao nhanh về phía hai người họ.
Nhìn tình hình đó, Diệp Viễn cũng không dám thực sự để con rắn khổng lồ này đuổi kịp hai người họ, nếu không với sức mạnh của hai người, chắc chắn không phải là đối thủ của con rắn khổng lồ này.
Ngay lập tức, thanh kiếm trong tay Diệp Viễn nhanh chóng vung lên.
Từng đạo kiếm khí khủng khiếp lao thẳng về phía con rắn khổng lồ.
Con rắn khổng lồ cảm nhận được nguy hiểm từ phía sau, cũng vội vàng dừng lại, quay đầu lại phun ra một mồm khói độc.
Đón lấy những đạo kiếm khí khủng khiếp kia.
Nhưng điều khiến Diệp Viễn cảm thấy bất lực là, những đạo kiếm khí của anh hoàn toàn bị đám khói độc đó ngăn chặn.
“Thật đúng là khó chơi!”
Diệp Viễn lầm bầm mắng một tiếng, sau đó tăng tốc độ lên cực hạn, lần nữa lao nhanh về phía con rắn khổng lồ đó.
Bởi vì tốc độ của Diệp Viễn quá nhanh, con rắn khổng lồ đó cũng không kịp phun khói độc, liền bị Diệp Viễn chém một nhát vào đầu.
“Keng!l”
Nhưng không hề xuất hiện cảnh tượng da tróc thịt bong như tưởng tượng, mà là phát ra một tiếng như kim loại va chạm.
“Lớp da cứng thật!”
Cảm nhận được một luồng lực phản chấn truyền đến từ thanh kiếm trong tay, Diệp Viễn cũng hơi kinh ngạc trước cường độ cơ thể của con rắn khổng lồ này.
Và nhát kiếm của Diệp Viễn cũng khiến con rắn khổng lồ hơi đau đớn.
Cái đuôi to lớn của nó hung hăng quất mạnh về phía Diệp Viễn đang đáp xuống.
“Keng!l”
Diệp Viễn cũng không hề hoảng loạn, thanh kiếm trong tay mạnh mẽ vung lên, mấy đạo kiếm khí đón đỡ cái đuôi đang lao tới nhanh chóng kia.
“Keng keng…”
Liên tiếp vang lên nhiều tiếng kim loại va chạm, những đạo kiếm khí đó hung hăng đập trúng đuôi của con rắn khổng lồ.
Nhưng vẫn không gây thương tổn gì cho con rắn khổng lồ.
Tuy nhiên, chúng đã ngăn cản được cái đuôi của con rắn khổng lồ.
Lúc này, thân hình của Diệp Viễn cũng đã hạ xuống đất, bàn chân mạnh mẽ đạp đất để mượn lực, thanh kiếm trong tay lao nhanh về phía cằm của con rắn khổng lồ.
Vừa quan sát một vòng, Diệp Viễn nhận ra toàn thân con rắn khổng lồ này đều được bảo vệ bởi một lớp vảy dày cứng, cực kỳ khó phá vỡ.
Chỉ có phần cằm không có vảy bảo vệ, là chỗ yếu nhất trên cơ thể con rắn khổng lồ.
Tất nhiên, nếu Diệp Viễn phát huy toàn lực, cũng có thể dễ dàng giải quyết con rắn khổng lồ này.
Nhưng anh không làm như vậy, bởi lúc này anh đã phát hiện xung quanh có không ít người đến, anh không muốn bại lộ thực lực thật sự trước mặt những người này quá sớm. Do đó, anh kiềm chế sức mạnh của mình ở mức tương đương hoặc thậm chí còn yếu hơn so với con rắn khổng lồ.
Mục đích, tất nhiên là để đánh lừa những người từ các thế lực khác nhau xung quanh.
Tất nhiên, còn có một mục đích nữa, đó là hãm hại những kẻ chuẩn bị ngồi không hưởng lộc.
“Phụt!”
Một âm thanh như bị bóp ngặt vang lên, thanh kiếm của Diệp Viễn hung hăng đâm xuyên qua cằm của con rắn khổng lồ.
“Gào!” Cằm bị đâm thủng, con rắn khổng lồ hoàn toàn tức giận, miệng lớn mở ra, vô số khói độc đậm đặc điên cuồng phun ra từ miệng nó.
Nhìn tình hình đó, thân hình của Diệp Viễn cũng vội vàng lùi lại.
Ngay lúc thân hình Diệp Viễn vừa lùi ra, đám khói độc đậm đặc kia lập tức bao trùm hoàn toàn phạm vi năm mươi mét xung quanh.
Tất cả sinh vật trong phạm vi năm mươi mét đó cũng lập tức hóa thành đống tro tàn.
Và đám khói độc này còn nhanh chóng lan rộng ra xung quanh.
Những người từ các thế lực khác ẩn nấp trong bóng tối chờ ngồi không hưởng lộc, nhìn tình hình đó cũng hoảng sợ bỏ chạy lùi về phía sau.
Nhưng vẫn có một số người chạy chậm, lập tức bị đám khói độc bao trùm, cả người hóa thành một vũng nước mủ.
Những đám khói độc này lan rộng đến hai trăm mét thì mới dừng lại.
Lúc này, thân hình Diệp Viễn lại xuất hiện nhanh chóng tại vị trí của đám Khóa Hồn Thảo.
Vung tay một cái, toàn bộ đám Khóa Hồn Thảo đều bị Diệp Viễn thu vào chiếc nhẫn không gian.
Sau khi thu hết những Khóa Hồn Thảo này, thân hình Diệp Viễn lập tức biến mất khỏi nơi đó.
Ngay lúc thân hình Diệp Viễn biến mất, con rắn khổng lồ mới phản ứng lại, khi nó nhìn thấy đám Khóa Hồn Thảo mà nó canh giữ bấy lâu đã biến mất không còn dấu vết.
Nó hoàn toàn tức giận.
“Gào!”
Kèm theo một tiếng rít kinh hoàng, con rắn khổng lồ điên cuồng truy đuổi những người từ các thế lực khác xung quanh.
Nhìn con rắn khổng lồ đuổi theo những người khác, thân hình Diệp Viễn đã xuất hiện bên cạnh Thanh Tử và Tân Khuynh Thành.
“Không sao chứ, sư huynh?”
Thấy Diệp Viễn xuất hiện bên cạnh, Thanh Tử lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Không sao, tiếp tục đi nào!” Diệp Viễn khẽ lắc đầu.