Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 474
Hứa Minh Tâm cảm thấy cơ thể kia lại áp sát lại, trái tim run lên.
Cô ra sức giãy dụa, nhưng lại bị anh ta chế trụ hai tay một cách dễ dàng, sau đó kéo cao qua đỉnh đầu.
Cô chí cảm thấy ngực chợt lạnh, quần áo bung ra rồi rơi xuống đất. “Thật thơm, CỐ Tử Vị tôi cũng được tinh lã duyệt qua võ số phụ nữ, không ngỡ còn có cực phấm như này! Cô cần gì phải theo chú ba tôi, chi bâng cô theo tôi đi, tôi ly hôn vởi Hứa An Kỳ, tới lúc đó tôi cưới cô! Tôi bảo đảm, vinh hoa phú quý của nhà họ cố cô có thế hưởng thụ tất, cô chính là mợ chủ cố cao cao tại thượng, tốt biết bao a
Ị”
“Cố Tử Vị, hôm nay anh dám động vào tôi một chút, tôi thề cho dù tôi chết, tôi cũng sẽ biến thành lệ quý trá thù anh!’
Cô ra sức nói, cân chặt răng.
Cố Tử Vị nghe vậy, căn bản không sợ tí nào.
Bây giờ cô là cá nầm trẽn thớt, thế mà còn dám kiêu ngạo.
Nhưng mà, anh ta thích thái độ như quả ỡt nhò trên người cò, thú vị!
Cố Tử Vị ngửi được mùi hương trên người cô, anh ta liền nhạy cảm phát hiện cô tuyệt đối vần còn sạch sẽ.
Không ngờ sống cùng với Cố Gia Huy hơn nửa năm, vậy mà cô vẫn có thế thủ thân như ngọc.
Xem ra bẽn ngoải đồn chú ba không cứng được là thật rồi.
Người đẹp ở trong lòng cũng không hưỏng thụ được, chi bằng anh ta giải quyết giúp anh!
Anh ta hoàn toàn không quan tâm đến sự dọa nạt của Hứa Minh Tâm, phụ nữ a, ởtrên giường chính là phải nóng bỏng một chút mới thoải mái!
Anh ta đang làm càn, lại thoáng nhìn thấy Hứa Minh Tâm chuyến động yếu hầu, vậy mà còn nhắm mầt cân mạnh một cái.
Anh ta lập tức hoảng hổt, vội vàng bóp cẳm cô.
Lưỡi đã chảy máu, nhưng bởi vì anh ta ra tay kịp thời, cho nẽn cũng không có nguy hiếm gì.
Anh ta nhíu mày, trên mặt mang theo vẻ độc ác.
Anh ta phẫn nộ tát cô hai cái, sau đó nhổ một ngụm nước miếng rồi chửi: “Cái đồ không biết tốt xấu, vậy mà còn dám cán lưỡi tự sát trước mặt tôi! Hôm nay ông đây không làm được cô, con mẹ nó ông đây không mang họ Cố!”
Cố Tử Vị tức giận, anh ta tháo cà vạt xuống, nhét vào miệng Hứa Minh Tâm, khiến cô cân lưỡi một lần nữa.
Lân này, thái độ của anh ta đă cứng rân hon rất nhiều, Hứa Minh Tâm hoàn toàn không thế giãy dụa.
Đầu cô đầy mồ hôi, khi một tầng che chán cuối cùng bị kéo
— — ……………….• * – — —:
xuống, lòng cô lạnh băng.
Lẽ nào…
Thật sự sắp thất thân cho anh ta sao?
Cô thà chết, cũng không muốn cho người như thế này!
Lẵn đâu tiên của con gái, phải dành cho người mình yêu mới đúng!
Khóe mât cô có lệ, im lặng rơi xuống.
Đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiẻn truyền tởi tiếng gõ cửa dày đặc.
Ngoài cửa truyền đến tiếng rống giận của Cố Gia Bảo: “Thằng kia, mày ra đây cho tao, nếu không ông đây đánh gãy chân chó của mày! Phá cửa, con mẹ nó phá cửa ra cho ông đây!’’
Cố Tứ Vị nghe thấy tiếng rống mạnh mẽ sấm vang chớp giật này, anh ta sợ đến nỗi người mềm nhũn, vội vàng mặc quần áo vào.
Còn Hứa Minh Tâm quần áo tả tơi, sớm đã không ra bộ dạng gì nữa rồi.
Anh ta sợ tới mức mất hồn mất vía, vội vàng lấy chăn bọc cô lại.
Anh ta rút cà vạt ra, nhìn ra ban công, quyết tâm chạy ra ban công rồi chạy đi.
cửa phòng bị phá ra, bên trong chỉ có Hứa Minh Tâm đang hấp hối.
Cô đã mất hết sức lực, khi nhìn thấy ông cụ Cố, nước mát mông lung.
Mặc dũ cô không thế chống đỡ được đến lúc cố Gia Huy tới, nhưng õng cụ tới rồi, cũng có người chủ tri cõng đạo cho cõ rồi.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks