Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 476
òng ta đành phải nhượng bộ, ông ta nói với bệnh viện, bên đó nhận được tin, Hứa An Kỳ đã qua cơn nguy hiếm, cho dù đứa bé có giữ được hay không, đều phải cứu chữa cho Hứa Minh Tâm.
Cho dù có định tội người ta, thì cũng phải nghe lời nói của người phạm tội.
La Xuân Hương sai người nhốt Hứa Minh Tâm vào nhà kho.
Bèn trong nhà kho có phòng, là nơi trước đáy người làm vườn
ở.
Phòng rất nhỏ, rất tối, trời vừa sấm tối là bên trong liền tối như mực.
Bên trong không có đèn…
Hứa Minh Tâm cuộn tròn người trên giường, cô đã không biết rốt cuộc mình đau ớ đáu nữa rồi.
Thần kinh trong đầu run lên từng đợt, thế cho nên làm cho cô quên đi nỗi sợ. Cũng sắp chết rồi, chết rồi sâp biến thành ma rồi, cô còn sợ gì bóng tối nữa.
Cô biết ông cụ đẫ cố gẳng hết sức rồi, còn lại phải xem vào chính cô thôi.
Cô chỉ có thể đợi, đợi Cổ Gia Huy về, cho cô có cơ hội giải thích.
Báy giờ một mình không địch lại được quán địch, cô càng phán kháng, thì càng sẽ chịu khố.
Nửa đêm, bác sĩ chuyến tin tới, đứa bé không giữ được, đã mất rồi.
Sản phụ chịu va đập nghiêm trọng, chố xương chậu trùng hợp đập lên bậc thang, cho nên xương chậu bị tổn thương.
Sau khi sinh non lại bị xuất huyết nhiều, hiện tại đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.
Tin tức vừa được truyền về, La Xuân Hương khỏe lóc kêu cha gọi mẹ, cô ta lên án Hứa Minh Tâm tàn nhẩn, sao có thê’ ra tay hiểm độc với chị mình như vậy.
Cô ta càng như thế, Cố Gia Bảo càng không thể cho bác sĩ tới, thậm chí trời lạnh, ông ấy cũng không thể đưa cho Hứa Minh Tâm một chiếc chăn.
Nếu không với tính tinh của La Xuân Hương, thật sự sẽ đập đầu chết ngay trước mặt ông ấy, lấy cái chết bức bách.
Đứa con dâu này của ông ấy, ông ấy rất hiểu, cô ta giở mọi mánh khóe, đầy bụng tâm tư.
Rạng sáng, Cổ Trác Đông về tới nơi, La Xuân Hương đã khóc
lẽn khóc xuống rồi.
Cố Gia Bảo liếc con trai cả một cái: “Chăm sóc cho vợ con đi, chuyện này… ngày mai rồi giải quyết.”
Sau khi Cố Gia Bảo rời đi, La Xuân Hương mới khôi phục bình thường, cô ta nói: “Sao muộn thế này anh mới về, anh có biết em đã trì hoãn bao lâu rồi không? Bố thiên vị, còn muốn bảo vệ cho Hứa Minh Tâm, nếu không phải em dùng hết mọi chiêu, chỉ sợ con nhóc đó lại đại nạn không chết nữa đấy!”
“Anh đã xứ lý thím Trương rồi, em lãm việc đúng lã càng ngày càng hồ đồ, đám tạp vụ biết nhiều lâm, phải giải quyết đó.”
“Này không phải là do em bận chóng cả mặt à, may mà anh thông minh, biết tiêu hủy tin thật. Thím Trương sẽ không xuất hiện nữa, đúng không?”
“ừ.” Cố Trác Đông gật đầu chắc chân.
La Xuân Hương nghe thấy vật thì mím cười đâc ý: “Bây giờ không có ai đối chứng, nhà họ Hửa cũng đã kháng định hành vi phạm tội của Hứa Minh Tâm rồi, đoán chừng ngày mai cố Gia Huy về, Hứa Minh Tâm đó cũng sống dở chết dở rồi. Nếu Cố Gia Huy khăng khăng đòi cưới cô ta làm vợ, vậy thì cậu ta không nôn ra chút máu là không được rồi. Một công đôi việc, thật là đau đớn đấy.”
“Lần sau làm việc phải bàn bạc với anh, bụng dạ của Cố Gia Huy cực sâu, rất khó đối phó. Trước mặt cậu ta, đạo hạnh của em quá nông, hơn nữa người khác không đáng tin cậy. Hiệu quả của lần này anh vần tính là hài lòng, anh muốn làm cho Cố Gia Huy không chết cũng phải lột một tầng da!”
cố Trác Đông khẽ híp măt, sảu trong đôi mât diều hảu kia tràn đầy hung ác nham hiếm.
Hiện tại, cái lưới bên này đẽ rải xong rồi, chỉ chờ con cá to Cố Gia Huy nhảy vào nữa thôi.
Khi CỐ Gia Huy về tởi noi đă là rạng sáu giờ sáng, anh vẫn giữ trò chuyện với Khương Tuấn.
May mà ông cụ chạy đến kịp thời, nếu không Hứa Minh Tâm đã lâm vào nguy hiếm một sớm một chiều rồi.
Anh biết Hứa Minh Tâm bị nhốt ớ nhà kho, bị La Xuân Hương ức hiếp, thậm chí khi cô suýt bị người ta làm bấn, anh tức đến run người, anh hận không thế xông ngay đến trước mặt Ngón Dương, xé nát ỏng ta ra.
Nhưng mà bây giờ anh không có thời gian, anh không dám chậm chễ một tí nào, anh đi thẳng đến nhà cũ.
Nhưng không ngờ anh vừa dừng xe, Lệ Nghiêm cũng theo đuổi đến luôn.
Anh nóng lòng như lứa đốt, nên không phát hiện ra anh ta ớ phía sau.
“Sao cậu lại tới đây?1
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks