Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 533
Trước khi đi, Cố Gia Huy xoay người nhìn về phía Cố Gia Bảo, anh nói: “Chuyện mà con bảo đảm với bố, con sẽ làm được.” Anh sẽ không tự tay đâm anh em, nhưng cũng sẽ khống nhân nhượng cho tội nghiệp mà Cố Trác Đông đã phạm.
Cố Gia Bảo gật đầu, tiền bọn họ về.
Hứa Minh Tâm thấy ông cụ chưa gượng dậy nối như thế, cô cũng rất buồn.
Nhưng cô lại không biết nên an ủi thế nào.
Cố Gia huy bảo cô đừng nghĩ nhiều, chuyện này không liên quan tới cô.
Có trách thì chỉ trách bọn họ sinh ra và lớn lên ở nhà họ cố, cho dù bạn không muốn mưu quyền, nhưng người khác sẽ hiếu lầm cho là bạn mưu quyền.
Hứa Minh Tâm về đến trường, không ngờ buổi trưa lại nhận được cuộc gọi của Thấm Tuệ.
Hỏi cô buổi chiều lúc nào rảnh, đón cô có việc.
Cô xem thời khóa biếu chiều nay, bốn giờ là được nghỉ rồi.
Sau bổn giờ, Ngôn Dương phái người tới đón cô, sau đó cô liền đi tới chổchụp ảnh.
Thấm Tuệ đang dạy người mẫu là phải chụp nhưthế nào.
Nhà họ Ngôn nổi tiếng là quốc vương đồ trang điểm, rất nhiều sản phấm của công ty đều là Thấm Tuệ đại ngôn. Bản thân Thấm Tuệ cũng có mở phòng làm việc, bồi dưỡng một đám người mới, bắt đầu nhận công việc của mình.
“Bố nuôi, mẹ nuôi.”
Cô lễ phép chào,
Thấm Tuệ thấy cô tới, bà ấy tạm dừng công việc, rồi nói: “Con tới rồi à, đây là bản giới thiệu sản phấm, con xem đi. Cuối tuần này con tới thử camera, tập thử, được không?”
“Gì ạ?”
Hứa Minh Tâm có hơi không đỡ được.
“Tập đoàn Ngôn Thị mới nghiên cứu phát trien một món nước hoa, tên là mối tình đầu. Mẹ nghĩ chỉ có cô gái mười tám mười chín tuối như con mới diễn ra được cảm giác đó, cho nên mẹ bảo con tới.”
“Con… con chưa làm cái này bao giờ mà?” Hứa Minh Tâm lập tức căng thầng, bảo cô ăn ăn uống uống thì được, bảo cô đại ngôn sản phấm, hệ số độ khó có phải là cao quá rồi không.
“Muốn làm bình hoa trang trí, hay là muốn làm bình hoa có nội hàm hả?”
“Tất nhiên là có nội hàm rồi!” “Vậy thì đế cho bọn họ nhìn thấy thực lực của con, không chỉ vì con may mắn, mới trở thành con gái nuôi của nhà họ Ngôn, mà con thật sự có cái sức hút này. Lúc Ngôn Dương bảo mẹ tìm người đại diện quảng cáo, mẹ nhìn thấy sản phẩm nước hoa này, mẹ liền nghĩtới con. Cảm giác trước ống kính của con rất tốt, vả lại rất có thế chỉ đích danh chủ đề của sản phấm
nước hoa này, mẹ nghĩ con có thể đấy, chỉ là mẹ không biết
con có cái tự tin đó không thỏi.”
“Con… con sợ con sẽ làm hỏng…”
Hứa Minh Tâm nói với vẻ thấp thỏm bất an.
“Mẹ còn không sợ thì con sợ cái gì? Đoàn đội đều là của nhà mình, khách khí với người trong nhà cái gì hả?”
Thấm Tuệ vỗ vai cô: “Còn nhớ lúc đầu mẹ cưới Ngôn Dương, lúc Ngôn Dương đế mẹ diễn chính, mẹ cũng rất sợ hãi. Trước lạ sau quen, dần dần con sẽ thích ứng thôi. Hề có việc gì có bố nuôi mẹ nuôi con ở đây, con sợ cái gì?”
Những lời động viên của bà ấy đã cho Hứa Minh Tâm sự khích lệ rát lớn.
Chuyện gì cũng có lần đâu, nếu Thấm Tuệ đã coi trọng mình như vậy, thế thì cô cũng không thể cô phụ kỳ vọng của bà ấy.
Muốn làm người phụ nữ của cố Gia Huy, bài vớ và bài tập, con đường này đã là ngõ cụt không đi thông được rồi.
Chỉ biết nấu ăn, cũng có chút không có gì lám.
Nếu cô đã trở thành con gái nuôi của nhà họ Ngôn rồi, vậy thì cứ trở thành thiên kim danh viện danh xứng với thực đi.
Cô không phải kỹ năng giả, cô có thế rất ưu tú.
Cho dù, sự ưu tú này cần cố gang và trả giá cực lớn mới giành được, cô cũng cam tâm tình nguyện.
“Con câm bản giới thiệu và nước hoa, sau này tan học thì tới đây xem bọn họ quay chụp như thế nào. Mẹ đã bố trí cho con một cộng sự, phối hợp cùng con. Hiện tại cậu ấy không ở đây, ngày mai các con gặp mặt.”
“ừm ừm.”
Hứa Minh Tâm nhận đồ, cô không nhịn được ngửi nước hoa đó.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks