Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Chương 260
Mục Long thấy một màn này, trong lòng cũng hơi nghi ngờ, nếu như những đệ tử chấp pháp của điện Pháp Vương muốn nhân cơ hội này để làm khó cùng hắn, hắn cũng không thấy lạ gì.
Mà bây giờ bọn họ lại hòa nhã như vậy, chênh lệch rất xa với hình tượng không có tình người của đám đệ tử chấp pháp được đồn đại bên ngoài.
Nhưng mà Mục Long vẫn nói: “Vị sư huynh này quá khen, ta tuyệt đối không phải người hay kiếm chuyện, chẳng qua hôm nay là vị Giang sư huynh này cứ muốn đánh một trận với ta”.
“Không sao không sao, đây chẳng qua là chuyện nhỏ mà thôi, hôm nay bọn ta đặc biệt tới truyền đạt ý chỉ của Pháp Vương cho Mục Long sư đệ”, vị đệ tử chấp pháp kia cười nói.
“Ý chỉ của Pháp Vương?”, Mục Long nghe vậy, trong lòng động một cái, Nguyên Vô Thiên truyền đạt chỉ ý cho hắn, chỉ sợ là có điều kỳ quặc gì đó.
“Không sai, vi huynh muốn chúc mừng Mục Long sư đệ trước, được Pháp Vương đại nhân coi trọng, vinh dự này đúng là khiến bọn ta hâm mộ không hết”.
“Đúng vậy!”
Những đệ tử khác cũng rối rít gật đầu phụ họa, nhưng Mục Long lại thấy được một bóng người quen thuộc ở sau lưng bọn họ.
“Cơ Như Long, sao hắn ta lại ở chỗ này?”, trước ngày quyết chiến với Lâm Cảnh Thiên, hình như Mục Long đã từng nhìn thấy trong ánh mắt Cơ Như Long nhìn hắn tràn đầy hận ý, điều này làm Mục Long có chút nghi ngờ.
Mặc dù Cơ Như Long này và Lâm Cảnh Thiên có quan hệ không bình thường, nhưng nếu là quyết chiến, ngay cả người trong cuộc như Lâm Cảnh Thiên còn không tỏ thái độ gì, vậy Cơ Như Long dựa vào cái gì chứ?
Nếu như Cơ Như Long sinh lòng căm hận sau khi Mục Long đánh bại Lâm Cảnh Thiên thì còn bình thường, dẫu sao quan hệ của hai người đó “không tầm thường”, nhưng vấn đề nằm ở chỗ nơi này.
Đó là trước khi trận quyết chiến chưa bắt đầu, lúc ấy lấy khoảng cách thực lực giữa Mục Long và Lâm Cảnh Thiên, căn bản cũng không có người nào coi trọng hắn, mọi người đều cho rằng Lâm Cảnh Thiên sẽ nghiền ép hắn. Dựa theo suy nghĩ của người bình thường để đoán, Cơ Như Long phải nên coi thường, khinh bỉ hắn mới đúng.
Nhưng Mục Long biết rõ đó là sự căm hận thật sự, hận đến thấu xương, so sánh với Cơ Như Long trước kia hoàn toàn chừng như hai người vậy.
Mục Long cũng không nhớ hắn đắc tội Cơ Như Long từ bao giờ.
Hôm nay gặp lại người này, sâu trong đáy mắt của hắn ta là một nụ cười lạnh ác độc, Mục Long đã từng nhìn thấy ánh mắt này trong mắt kẻ địch của hắn không chỉ một lần.
Đó là vẻ đắc ý sau khi âm mưu được như ý!
Chẳng lẽ là người này thù dài chuyện ngày đó mình đánh bại Lâm Cảnh Thiênởthành Hàn Giang cho nên cử canh cảnh trong làng mai? Trong làng Mục lang thoảng qua một suy nghĩ như vậy,nhưng lý do này có vẻ quá mức gượng gạo. Tất cả điều kỳ hoặc có lẽ đều ẩn giấu sau cái gọi làýchỉ của Pháp Vương rãi trong làng Mục Lang mơ hồ có một loại dự cảm bung doctabano Ngay sau đó,Mục Lang suy nghĩ một lát liên quyết định bệnh lới lượng đủ nước lời đất lấp. bong doc tai web an hắn muốn xem xem trongýchí của Pháp Vương kia có chiêu trò gì? Các vị sư huynh đựng khách khi nếu là ýchỉ của Pháp Dương vậy thì cứ truyền đạt là disc Tm,đệ từ chấp pháp kia gật đầu một các ngay sau đó, trong chữa thing hay bắt lấy một pháp chi không Trong nháy mắt pháp chỉ một tên the ea khi thế uy nghiêm kinh người cùng lan Ken Nguyên do của người xung quanh chỉ cảm thấy lồng ngượcn ngạt khí huyết không thông
Đây mới thật là uy áp của Vương giả, ẩn chứa ý chí Vương giả của Pháp Vương Nguyên Vô Thiên, giống như thiên uy không thể làm trái.
Uy áp tản ra, đồng thời bên trong pháp chỉ kia cũng vang lên giọng nói của Pháp Vương Nguyên Vô Thiên, giống như tiếng chuông vô cùng vang dội.
“Tà ma ngoại đạo làm loạn biên cương, đồ thán sinh linh, tội đáng phải giết! Bây giờ đã có mười thiên tài ma đạo xuất hiện, là đầu sỏ gây ra rối loạn ở biên cương, nhiều lần tàn sát thiên tài chính đạo ta, coi chính đạo ta như không có người, Thần Tông Tru Sát Lệnh đã được ban ra, bổn tọa vốn muốn phái Lâm Cảnh Thiên đi giết ma, trấn áp ma uy trước, khổ nỗi Lâm Cảnh Thiên đang bị thương nặng, không thể đánh một trận”.
“May mà ông trời vẫn để ý đến Thần Tông ta, nhân tài xuất hiện lớp lớp, đệ tử ngoại môn Mục Long là thiếu niên thiên tài, có lực chiến kinh người, phái người như vậy đến biên cương trấn áp nhuệ khí của ma đạo, nêu dương oai phong của Thần Tông ta, giết chết hai thiên tài ma đạo là được!”
Nội dung của pháp chỉ này giống như một ngôi sao băng rơi từ trên chín tầng trời vào đại dương mênh mông, gây ra một cơn sóng lớn đủ để làm chấn động toàn bộ Tiêu Dao Thần Tông.
Mười thiên tài ma đạo kia là hạng người như thế nào? Dưới sự ràng buộc của “Chính Ma Minh Ước”, Thần Thông cảnh không có cách nào ra tay, ai có thể làm gì được bọn họ?