Xuyên không: Trở thành vô địch thái tử - Chương 31 Bổn công tử cho ngươi tự do
Chương 31: Bổn công tử cho ngươi tự do
“Đã hết giờ!”
Một nén nhang cháy hết chỉ trong nửa khâc.
Khi giọng nói của phu nhân vang lên, những người vẩn còn đang cố gắng đấu tranh cuối cùng cũng bỏ cuộc.
Vẻ mặt chán nản, có chút thất vọng.
Đố đèn lồng tường chừng như đơn giản, nhưng đối với đa số mọi người thì cực kỳ khó.
“Đa tạ chư vj đã ủng hộ, hòm nay Yến Xuân Láu ta sẽ đế các vị hài lòng trở về.”
Nghe phu nhàn nói những lời này, những nữ tử xinh đẹp quyến rũ kia không chút kiêng dè vươn đòi tay thon dài kéo tay nam nhân, chậm rãi đi vào phía sau Yến Xuân Lâu.
Nhất thời, nam nhân thì cười nói, nữ nhân thì buông thả tùy tiện.
“Tiêu chút tiền là có thế ngủ với người đẹp, cũng không lỗ.”
Chu Tranh nghĩ bằng đau ngón chân cũng biết được những nam nhân chưa giải được câu đố đèn lồng này tiếp theo sẽ làm gì.
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng thòi, trước đó bọn họ đều phải chịu đựng kích thích ở Yến Xuân Lâu, bây giờ cũng là lúc giải phóng tinh hoa trong cơ thể.
Hắn nhìn xung quanh, bây giờ chỉ còn lại bảy người mà thòi.
Hơn nữa tất cả đều tập trung ở lầu hai.
Lầu một vốn náo nhiệt giờ lại không một bóng người, hoàn toàn trái ngược với trước đó.
Nhưng nụ cười trên mặt phu nhân cũng không mất đi.
“Chúc mừng các vị công tử có thế tìm ra đáp án, chứng minh các vị tài hoa hơn người.”
“Ta đã chuẩn bị một ít rượu nhạt, mời các còng tử uống một ly.”
Phu nhân mỉm cười, bảy nữ tử xinh đẹp tuyệt trần lần lượt bước ra.
“Yến Xuân Lâu thất tiên tử?”
“Ha ha, Yến Xuân Lâu lần này đúng là chơi lớn thật!”
“Có thể đế cho thất tiên tử đích thân rót rượu, chỉ với lý do này thòi cũng đã khiến chuyến đi hòm nay trở nên đáng giá.”
Nhìn thấy Lam tiên tử và những người khác đích thân bưng rượu đến, mấy người còn lại đều không thế giữ bình tĩnh.
Mọi người ở đây đều rất thõng minh, sao có thể không hiểu mục đích phu nhân gọi thất tiên tử ra vào lúc này là gì chứ?
Chỉ là Yến Xuân Lâu không lên tiếng thì bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chư vị còng tử, hoa khôi chỉ có một.1
“Nhưng tiên nữ của Yến Xuân Lâu ta thì không chỉ có một mà thôi.”
“Để cảm ơn mọi người đã ủng hộ Yến Xuân Lâu, hòm nay dù không có được hoa khôi vẩn có thế dẫn một tiên tử đi.”
Phu nhân cũng khòng giấu giếm, đi thẳng vào vấn đe.
Mà những lời này cũng giống như một ngọn lửa đốt cháy hoàn toàn nội tâm của những người đeo mặt nạ ở lầu hai.
Phải biết rằng ở Đế Đó không biết có bao nhiêu người muốn có được thất tiên tử của Yến Xuân Lâu.
Thất tiên tử của Yến Xuân Lâu dù không nổi tiếng bâng hoa khôi, nhưng đều tinh thòng cầm kỳ thi họa, còn có thế ngâm thơ ca hát, thậm chí là rất giỏi ca múa!
Chẳng hề thua kém các tài nữ ở kinh thành tí nào, thậm chí là còn vượt qua bọn họ!
Hơn nữa các nàng ấy không chỉ có ngoại hình và vóc dáng xinh đẹp, mà còn thành thạo kỹ năng giường chiếu, khiến người ta không thế cưỡng lại, sướng như lên mây!
Cho nên vỏ số người đã bỏ ra rất nhiều tiền cũng chỉ để có được một đêm với mỹ nhân.
Đáng tiếc, muốn chiếm được cơ thể của thất tiên tử cũng không phải là chuyện dề dàng.
Chỉ riêng tiền chuộc thân thỏi cũng đủ để khiến vò số người chùn bước.
“Nếu các vị bằng lòng, sau khi không có được hoa khôi, chỉ cần năm mươi ngàn lượng bạc là có thể dẫn mỹ nhân bên cạnh mình đi.
Phu nhân mỉm cười, tuy có hơi lớn tuổi nhưng nét quyến rũ đặc trưng của một người phụ nữ trưởng thành lại khiến người ta có chút mất tập trung.
Một người phụ nữ như vậy chắc đã rất thành thạo kỹ năng giường chiếu.
“Vậy à, vậy thì đa tạ!”
Một người đàn õng đeo mặt nạ ngẩng đầu nhìn lướt qua cơ thế phu nhân bằng ánh mắt ái muội kèm theo một tia xâm lược, lên tiếng trước.
Sau đó, mấy người khác cũng lần lượt chắp tay!
Có thể ngồi ở Tâu hai, đủ thấy thân phận của những người này đều không tầm thường.
Nhưng cho dù bọn họ có gan to tày trời, hay là có dâm đãng tới đâu thì cũng không dám động tay với vị phu nhân quyến rũ này.
Nhưng có thế có được thất tiên tử nối danh Đế Đò chỉ với năm mươi lượng bạc thì cũng là một vụ mua bán có lời rồi.
Thậm chí đã có người không thế nhịn được mà kéo tiên tử bên cạnh mình vào lòng, động tay động chân trước mặt mọi người.
Bị vuốt ve như vậy, có tiên tử đã phát ra
tiên rên rỉ khe khẽ.
Nhất thời bều không khí Yến Xuân Lâu bằt đầu trở nên ái muội, mùi hương của nam nữ quyện vào nhau ngày càng rõ ràng.
Mà thất tiên tử của Yến Xuân Lâu bình thường cao cao tại thượng, giờ phút này lại mặc kệ hình tượng của mình mà phục vụ bọn họ, nếu không phải ờ đây có nhiều người như vậy, chỉ sợ đã bắt đầu cởi quần áo và thât lưng của bọn họ rồi.
“Nếu đã như vậy thì hõm nay bốn công tử không tranh hoa khôi nữa.”
Người đàn ông đeo mặt nạ ở ngoài cùng bẽn phải dường như không thể kiềm chế phản ứng của cơ thế nữa, đứng dặy kéo theo nữ tử bên cạnh hiên ngang rời đi.
Phu nhân cũng không ngăn cản.
Còn tiên tử Yến Xuân Lâu đi theo hắn ta cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Bởi vì đây có lẽ là số phận tốt nhất cho các nàng ấy rồi.
Có người bắt đau thì sẽ có người làm theo.
Bảy người ban đầu giờ chỉ còn lại Chu Tranh và hai người đàn ông đeo mặt nạ khác vẫn đang ngồi ngay ngắn.
Ba người ngầm hiểu nhìn nhau, nhưng không ai nói gì.
“Cõng tử, dường như ngài khòng có hứng thú với ta?”
Bên cạnh Chu Tranh là Lam tiên tử, nàng ta oán trách nói.
“Bổn cõng tử luôn có hứng thú với mỹ nữ.”
“Nhưng bây giờ bổn còng tử có hứng thú với hoa khôi hơn.”
Chu Tranh khoanh tay, không giấu diếm mục đích của mình.
“Cõng tử muốn ta cũng không ảnh hường
đến việc tranh hoa khôi mà.”
Lam tiên tử cắn nhẹ đôi mõi đỏ mọng, giọng nói vừa đáng thương vừa động lòng người.
Nếu là người đàn ông khác thì sao có thế dề dàng kiềm chế?
Đến cả Phúc bá phía sau Chu Tranh nghe thấy giọng nói nghẹn ngào này cũng không khỏi đưa mắt nhìn Chu Tranh.
Nhưng Chu Tranh vẫn thờ ơ, vẻ mặt không chút thay đổi.
Dáng vẻ như vậy tròng thật giống một người đàn òng có trái tim sắt đá.
“Chỉ cần cóng tử bằng lòng, ta có thế vì còng tử mà làm bất cứ chuyện gì.”
“Ta cam đoan còng tử sẽ cảm nhận được cảm giác vui sướng trước giờ chưa từng cảm nhận được, cũng không thể tưởng tượng được~”
Lam tiên tử không từ bỏ, cố gắng tìm cơ hội với Chu Tranh.
Vẻ đẹp của nàng ta thật sụ nổi bật trong số thất tiên tử, dung mạo khí chất tuyệt đối đều là hạng nhất.
Nhưng tầm nhìn của nàng ta càng chính xác hơn, mấy năm qua chưa bao giờ nhìn nhầm.
Nàng ta dám chắc người đàn ông trước mặt này tuyệt đối không tầm thường!
Cho dù phải hạ thấp mình, thậm chí là khiến người ta cảm thấy mình giống chó vẫy đuôi mừng chủ, nàng ta cũng không ngại.
Bởi vì Lam tiên tử biết rõ hơn ai hết, thời gian của nàng ta khỏng còn nhiêu nữa, và những cơ hội giống thế này thì càng ít hơn!
“Muốn làm người phụ nữ của bổn cõng tử, xem ra là không có khả nãng rồi.”
Cuối cùng, Chu Tranh quay đau lại.
Hắn không phải Liễu Hạ Huệ mỹ nữ ngồi trong lòng mà vẩn trầm tĩnh, càng không phải một khúc gổ không có thất tình lục dục, đương nhiên không thể thờ ơ trước dáng vẻ đáng thương của Lam tiên tử.
“Nhưng, gặp nhau là duyên.”
“Năm mươi ngàn lượng bạc này bốn còng tử trả thav naươi. cho naươi tư do.”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks