Ăn mày tu tiên - Chương 105 Nghe thấy chị năm uy hiếp
Thấy cô ta chậm chạp không đáp lại, đôi mắt đẹp của Vương Tâm Như dần dần lạnh lùng.
“Như thế nào, không muốn sao? Sợ mất mặt à?”
Nghe vậy, Bạch Thiển Lam như hạ quyết tâm, gật đầu nói.
“Tôi nguyện ý công khai xin lỗi, cảm ơn chị Tâm Như đã tha thứ.”
Mất mặt thì có thể thế nào, còn gì quan trọng hơn sự nghiệp của mình chứ?
Adv
Vương Tâm Như khoát tay, đáp lại cho có lệ.
“Không cần cảm ơn tôi, nếu không phải em trai tôi cầu xin thì cho dù cô quỳ cả đời cũng vô dụng.”
"Về sau thu hồi những tâm tư xấu xa kia của cô đi, bằng không tôi có thể cho cô thân bại danh liệt bất cứ lúc nào đấy, hiểu chưa?"
Âm thanh không lớn, nhưng lại khiến cô ta choáng váng.
Adv
Ánh mắt Bạch Thiển Lam nhìn Tiểu Kha càng dịu dàng hơn, đó là sự cảm kích phát ra từ đáy lòng.
Cô ta gắng gượng đứng dậy, dẫn Bạch Tiểu Phi chậm rãi rời khỏi vườn trái cây.
Lúc này, khách mời còn lại mới kịp phản ứng.
Hạ Thiên Ca âm thầm vui mừng vì nếu bây giờ ngừng ghi hình, cô ta sẽ không còn phải sống trong căn nhà tồi tàn nữa.
Đây chính là may mắn trong bất hạnh sao?
Đạo diễn Hoa cử người dọn dẹp xong sân bãi, các nhóm khách mời theo ekip chương trình rời khỏi nơi đây.
Chị em Vương Tâm Như chuẩn bị ngồi xe nhà mình trở về.
Ra khỏi vườn trái cây, Tiểu Kha và chị gái đi tới bên cạnh gia đình.
Vương Nhạc Hạo vui vẻ ôm lấy con trai, tò mò hỏi.
“Con trai, quay chương trình giải trí có vui không?”
Suy nghĩ một chút, Tiểu Kha trả lời ông.
“Vui lắm, nhưng chị năm ngốc quá, mỗi lần thi đấu chị ấy đều cản trở con.”
“Hơn nữa, chị năm không biết nấu cơm, chúng con suýt chút nữa đã bị bỏ đói rồi.”
Trần Tuệ nghiêm mặt, vẻ mặt nghiêm túc răn dạy Vương Tâm Như.
“Lần này sau khi về nhà con phải đi học nấu ăn với dì Lam, tự nấu cơm tự ăn!”
“Bảo con mang Tiểu Kha đi ghi hình, con còn muốn làm em trai con chết đói luôn sao?”
Vương Nhạc Hạo cười ha hả, các chị em còn lại cũng không che giấu ý cười.
Vương Tư Kỳ và Vương Nhạc Nhạc âm dương quái khí nói móc.
“Uầy, chị năm không biết nấu ăn sao?”
“Thật là, để em trai nhỏ đi theo chị phải chịu chút ấm ức rồi.”
…
Vương Tâm Như xấu hổ và giận dữ giơ nắm đấm lên uy hiếp đứa bé đáng yêu trong lòng cha.
“Em trai ngoan, còn dám vạch mặt cả chị của em nữa à, xem chị xử lý em thế nào.”
Nghe thấy chị năm uy hiếp, Tiểu Kha không quan tâm, còn cố ý lè lưỡi với cô ấy.
Người một nhà ngồi lên xe và đi về ngôi làng nhỏ trên núi.
…
Đi đến nhà nghỉ, mấy chị em nhìn nhau.
Bây giờ phải về nhà, nhưng tất cả đều muốn ngồi cùng một chiếc xe với em trai.
Nhà họ Vương nhiều người như vậy, một chiếc xe chắc chắn là không đủ.
Sau khi bàn bạc xong, Tiểu Kha cùng cha mẹ, cùng với chị hai và chị năm ngồi một chiếc xe.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks