Ăn mày tu tiên - Chương 106 Cô là người của Tam điện hạ
Vương Tư Kỳ bất đắc dĩ ngồi vào trong xe Maserati, trong lòng âm thầm nghĩ.
Nếu như lúc trước không thông báo cho người nhà là em trai về nhà, như vậy em trai có thể thuộc về mình rồi.
Cô ấy xoa xoa trán, âm thầm đau lòng.
Vì sao mình không nghĩ ra sớm hơn chứ?
Mấy chiếc ô tô đồng thời khởi động, bên cạnh nhà nghỉ lập tức vang lên một loạt tiếng ồn ào.
Adv
Thôn dân quanh đấy nhao nhao đi ra cửa kiểm tra, chỉ thấy mấy chiếc xe sang trọng kia dần dần rời khỏi sơn thôn.
Một người phụ nữ mập mạp hỏi mọi người.
"Mọi người có nhìn thấy gà trống nhà tôi không?"
"Tôi đã đi bộ hai vòng quanh làng nhưng vẫn không tìm thấy nó."
Adv
…
Cách cửa sổ xe, Tiểu Kha nhìn phong cảnh ven đường.
Trong thoáng chốc, một đống lông nhung bò lên đỉnh đầu mình.
Vương Nhạc Hạo nhíu mày, bắt Tiểu Hắc trên đầu con trai nhấc lên giữa không trung.
Gâu!
Vừa rồi dọc theo đường đi, Tiểu Hắc đều ngủ ở cốp sau xe, chắc bây giờ mới tỉnh lại.
Một ngày có hai mươi tư tiếng thì nó có thể ngủ hai mươi mốt tiếng.
Nếu không phải nó trông giống chó thì tất cả mọi người phải hoài nghi liệu nó có phải là một con lợn hay không.
Chó bình thường có thể ngủ lâu như vậy được sao?
Tiểu Hắc: Ông gài khó tính, tôi khuyên ông mau thả tôi xuống!
Vương Nhạc Hạo mỉm cười, tiện tay ném Tiểu Hắc xuống.
"Nhị doanh trưởng, thằng Ý chết tiệt…"
Một giọng nam hùng hồn vang lên, rõ ràng là nhạc chuông độc quyền của Vương Nhạc Hạo.
Ông nghi hoặc lấy điện thoại ra.
Khi nhìn thấy dãy số Thủ đô trên màn hình, cả người ông trở nên nghiêm túc.
Tiểu Kha tò mò nhìn cha, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi vặn nhỏ âm lượng điện thoại, Vương Nhạc Hạo áp tai vào điện thoại và trả lời cuộc gọi.
“Tướng quân Vương Nhạc Hạo.”
Trong điện thoại di động vang lên giọng nữ rất nhỏ, giống như ruồi muỗi.
Âm lượng rất nhỏ, nhưng với giác quan nhạy bén của Tiểu Kha thì vẫn có thể nghe rõ ràng.
Sau một lúc im lặng, người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại tiếp tục nói.
“Tôi là Thu Đồng, Tam điện hạ muốn mời ngài và tướng quân Vương Anh đến thủ đô một chuyến.”
Hàng lông mày rậm của Vương Nhạc Hạo dựng thẳng lên.
“Cô là người của Tam điện hạ?”
“Thay tôi chuyển lời, hai người chúng tôi ngày mai sẽ đến Thủ đô.”
Sau khi cúp điện thoại, ông thở dài một hơi, ánh mắt tràn đầy vẻ phức tạp.
Tam điện hạ muốn gặp mình, nhất định là cố ý lôi kéo.
Hiện giờ mấy vị điện hạ muốn đoạt ngôi, bên hoàng thất hỗn loạn không thể tả.
Thậm chí ngay cả những khu vực biên giới bị chiến tranh tàn phá mà họ cũng không có tâm trạng quan tâm.
Hơn nữa ông sắp được phong soái, nhất định sẽ bị lôi kéo gia nhập.
…
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks