Binh Vương Toàn Năng Của Nữ Tổng Tài - Chương 38 Tuyển dụng
Chương 38: Tuyển dụng
Chẳng mấy chốc, buổi tuyển dụng đã sắp bắt đầu.
Sáng nay, hiếm khi Tiêu Viễn ăn diện để bản thân trở nên có tinh thần và nhanh nhẹn hơn.
“Đẹp trai thật!” Tiêu Viễn nhìn mình trong gương, không khỏi khen vài câu: “Nếu tao là con gái, chắc chắn tao sẽ yêu mày!”
Cơm nước xong xuôi, anh đi đến công ty và bắt đầu bận bịu.
Mặc dù anh chỉ thích ăn không ngồi rồi, nhưng với tư cách là trưởng phòng bộ phận an ninh, anh không lo lắng về chuyện này sao được!
“Trưởng phòng Tiêu, các ứng viên đang đến đây, mười giờ sẽ chính thức bắt đầu.”
Đồng Nhan đi tới, hôm nay cô ta cũng ăn mặc rất chỉn chu, đúng chuẩn nữ nhân viên văn phòng.
“Được rồi, có bao nhiêu người đến ứng tuyển vậy?”
Ánh mắt Tiêu Viễn lướt qua chiếc áo sơ mi trắng căng cứng của Đồng Nhan, mỉm cười nói.
‘Vừa rồi đã có hơn sáu mươi người đến đăng ký ở quầy lê tân, còn có người đang đến nữa.”
“Nhiều vậy sao?”
Tiêu Viễn hơi ngạc nhiên, không phải chỉ tuyển bảo vệ thôi sao?
Trong ấn tượng của anh, nhân viên bảo vệ thuộc tầng lớp thấp nhất trong công ty, chắc chắn sẽ không có nhiều người muốn làm nhân viên bảo vệ!
Vả lại, tiêu chuẩn nghề bảo vệ ở trong nước vẫn không đồng đều, ngoại trừ các công ty bảo vệ chuyên nghiệp tạo ra bảo vệ chuyên nghiệp ra, đại đa số các nhân viên bảo vệ đêu là ‘dân nghiệp dư, thậm chí còn là ‘người già yếu bệnh tật’.
Nhớ đến vài nhân viên bảo vệ trong khu chung cư, thường thì họ đều là các ông cụ lớn tuổi, một khỉ xảy ra chuyện bất trắc, thay vì trông chờ các nhân viên bảo vệ lớn tuổi trong khu chung cư bảo vệ an toàn thì chỉ bằng mong chờ siêu nhân rơi từ trên trời xuống còn hơn!
“Đúng vậy.”
‘Vậy các ứng viên có người già yếu bệnh tật hay đại loại thế không?”
“Không có, trong thông báo tuyển dụng đã có yêu cầu sơ bộ rồi… nhưng mà…” Đồng Nhan nói đến đây, hơi do dự.
“Nhưng mà cái gì?” Tiêu Viên thấy Đồng Nhan như thế thì hỏi.
“Nhưng cũng có ngưòi đến tham gia cho vui thôi.”
“Tham gia cho vui? Ý cô là gì?” Tiêu Viễn tò mò hỏi.
“Có rất nhiều người đến nộp đơn xỉn việc đều có ý đồ riêng, bọn họ đến là vì… là vì các đồng nghiệp nữ trong công ty chúng ta.”
“Đồng nghiệp nữ?” Tiêu Viên càng ngạc nhiên hơn.
“Đúng vậy, công ty của chúng ta có rất nhiều người đẹp, aỉ cũng biết chuyện này, nên là…”
Khỉ Đồng Nhan nói lời này, Tiêu Viễn đã hiểu được, Tiêu Viễn biết, hình như mấy anh em công tử bột có tiền có của cũng muốn vào đây tán gái!
Nhưng khi nghĩ đến chất lượng những người đẹp trong công ty, anh mỉm cười, vốn dĩ việc ‘trai tranh giành gái đẹp’ cũng không có gì sai!
Tuy nhiên, nếu họ đến đây tán gái mà gây rắc rối cho trưởng phòng Tiêu thì họ sai chắc rồi!
“Chuyện này để tôi xử lý cho! Nếu họ đến đây thì không thể để họ uổng công được, tôi nhất định phải dạy cho họ một bài học!”
Tiêu Viễn nhếch môi, gọi vài nhân viên bảo vệ đến rồi rì rầm vài câu.
“Rõ, trưởng phòng Tiêu!”
Mấy nhân viên đó vội vàng gật đầu, rồi cắm đầu cắm cổ chạy ra ngoài.
“Đồng Nhan, đi thôi, chúng ta ra ngoài xem.”
“Được, trưởng phòng Tiêu.”
Tiêu Viễn dẫn Đồng Nhan ra khỏi bộ phận an ninh, đi xuống sảnh tầng dưới, chỉ thấy các ứng viên đang tụm ba tụm năm nói chuyện với nhau.
Anh liếc nhìn thì thấy đúng là có khá nhiều gã công tử bột, ai nấy đều có da thịt mịn màng, đang nói cười lớn tiếng, còn bình luận liên tục về các nữ nhân viên công sở xinh đẹp đi ngang qua.
Tiêu Viễn nhìn thấy cảnh này thì cười khẩy trong lòng, cứ cười đi, một lát nữa mấy người sẽ
khóc ngất!
“Xỉn chào người đẹp, chúng ta làm quen với nhau nha! Tôi tên là Khưu Đạt Tư…”
Đột nhiên, một thiếu niên mặt mày tô son trát phấn đi đến trước mặt Đồng Nhan, ánh mắt sáng rực như thể vừa tìm ra một châu lục mới.
“Xỉn chào.”
Mặc dù không muốn để ý người này nhưng vì phép lịch sự, Đồng Nhan vẫn gật đầu mỉm cười.
“Người đẹp, cô ở bộ phận nào vậy? Tôi sẽ vào bộ phận an ninh, tới lúc đó chúng ta sẽ trở thành đồng nghiệp…. Trưa nay chúng ta ăn cơm cùng nhau nhé? Nào, bắt tay…”
Thiếu niên ấy thấy Đồng Nhan mỉm cười với mình, lập tức thấy có triển vọng, thầm nghĩ vận may của mình quá tốt, mới tới đã gặp được Đồng Nhan có bộ ngực khủng rồi!
Đồng Nhan vẫn đang do dự xem có nên bắt tay với người này không, Tiêu Viễn đã lên tiếng.
“Ha ha, xỉn chào, hy vọng chúng ta sẽ trở thành đồng nghiệp, còn ăn cơm thì miên.”
Tiêu Viễn cười, bắt lấy tay Khưu Đạt Tư, còn dùng một chút lực nữa.
“Ui da… mày buông tay ra coi!”
Khưu Đạt Tư phát ra tiếng kêu đau đớn, muốn hất tay Tiêu Viễn ra nhưng lại phát hiện cánh tay ấy như một cái kìm.
Tiêu Viễn mỉm cười, buông lòng tay Khưu Đạt Tư ra, thầm cười khẩy, mẹ mày, dám ở trước mặt anh đây tán gái hả, ăn gan hùm mật gấu rồi sao?
Tiếng kêu đau đớn của Khưu Đạt Tư đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, họ vội vàng nhìn sang.
Vài thanh niên có mối quan hệ tốt với Khưu Đạt Tư đều tụ tập lại xung quanh, nhìn chằm chằm Tiêu Viễn bằng ánh mắt hung dữ.
“Ha ha, các người đến đây để xin làm bảo vệ sao? Tôi xỉn tự giới thiệu, tôi là trưởng phòng của bộ phận an ninh, đồng thời cũng là người phỏng vấn buổi tuyển dụng hôm nay, Tiêu Viễn.”
Tiêu Viễn nhìn các thanh niên, cười híp mắt nói.
Nghe thấy câu này của Tiêu Viễn, các thanh niên đó đều ngẩn người ra. Trưởng phòng? Người phỏng vấn?
Ngay cả Khưu Đạt Tư đang xoa tay đau cũng phải nuốt những câu chửi rủa vào lại bụng.
Nếu bình thường, họ sẽ không coi người đứng đầu bộ phận an ninh ra gì, nhưng hôm nay lại không thể như thế được, chưa nghe người ta nói hả, người ta là người phỏng vấn đó… Còn nữa, cho dù mày có vào công ty để tán gái thì mày vẫn sẽ ở dưới trướng người ta mấy ngày trời!
“Thì ra là trưởng phòng Tiêu, xin chào, xin chào ạ!” Khưu Đạt Tư thay đổi vẻ mặt, cố nở nụ cười sau đó nhỏ giọng nói: “Trưởng phòng Tiêu, mấy anh em bọn tôi đến đây để xin ứng tuyển, hy vọng một lát nữa có thể đậu… Tối nay, chúng tôi muốn mời trưởng phòng Tiêu một chầu xả láng có được không ạ?”
“Đúng đó đúng đó, trưởng phòng Tiêu, anh em bọn tôi dều trông cậy vào anh! Thêm một thanh niên khác nhìn Đồng Nhan bằng ánh mắt thèm muốn, sau đó cười nói.
Tiêu Viễn nhìn thấy người này, nhếch môi lên: “Ha ha, được được, tôi tin tưởng vào năng lực của các người…”
Nhóm thanh niên nghe thấy thế thì thầm nghĩ ok rồi, người phỏng vâh đã nói thế thì đã có thể vào công ty rồi!
“Trưởng phòng Tiêu, vậy chúng tôi không làm phiền trưởng phòng Tiêu nữa, hẹn tối gặp!1
Đợi đến khi các thanh niên ấy rời đi, Đồng Nhan mới trừng mắt nhìn Tiêu Viễn: “Trưởng phòng Tiêu, tại sao anh có thể làm như vậy chú?”
“Sao vậy?”
“Sếp Tô đã tin tưởng và giao nhiệm vụ tuyển nhân viên cho anh, tại sao anh lại cho họ đi cửa sau chứ? Mục đích của bọn họ không tốt, hoàn toàn không thể đảm nhận chức vụ bảo vệ!” Đồng Nhan giận dữ nói.
Tiêu Viễn hơi ngạc nhiên, sau đó cười phá lên, cô gái này rất có ý thức về công lý!
“Ha ha, yên tâm đi, tôi chỉ trêu họ thôi! Phải có thực lực thật sự mới có thể vào được bộ phận an ninh!”
“Thật sao?”
“Tất nhiên rồi, anh đây chưa từng nói dối phụ nữ, nhất là đối với những người đẹp như CÔ.
tt ft
“Đi thôi nào, nhanh lên, chuẩn bị bắt đầu thôi”
Tiêu Viễn nhìn đồng hồ đeo tay rồi nhìn quanh đại sảnh, khóe môi cong lên tạo thành nụ cười khẩy, coi buổi tuyển dụng của ông đây
thành nơi tán gái, mấy người coi ông đây xử mấy người như thế nào!
Thời gian dần trôi, đã đến mười giờ!
“Đinh Lực, cho mọi người vào đây đi!”
Tiêu Viễn ngồi trên ghế của người phỏng vấn, lạnh lùng nói.
“Rõ!”
Đinh Lực gật đầu, ngay sau đó, mấy cục ứng cử viên ở sau lưng cậu ta bước vào.
Vẻ mặt các thí sinh đầy vẻ tò mò, không phải là sẽ phỏng vấn từng người một hay sao? Tại sao bây giờ tất cả đều đi vào?
Đám người Khưu Đạt Tư mỉm cười nhìn Tiêu Viên, xem ra, họ đã cho rằng việc họ có thể vào công ty này như ván đã đóng thuyền!
“Trưởng phòng Tiêu, tổng cộng có tám mươi ba tám ứng cử viên.” Đỉnh Lực báo cáo.
Tiêu Viễn gật đầu, từ từ đứng dậy, nhìn lướt qua tất cả mọi người: “Lần này công ty Khuynh Thành muốn tuyển hai mươi nhân viên bảo vệ, nóỉ cách khác, chỉ có thể giữ lại một phần tư những người đang ở nơi này… trong giấy tuyển nhân viên đã ghi rất rõ một vài yêu cầu, mọi người cảm thấy mình phù hợp với các yêu cầu ấy sao?”
“Phù hợp!
Các ứng viên mồm năm miệng mười trả lời, nhưng ánh mắt vẫn dán vào Đồng Nhan đang ở bên cạnh Tiêu Viễn, nói chính xác hơn là đang nhìn vào ngực cô ta.
“Ha ha, được.” Tiêu Viễn bật cười: “Nhân viên bảo vệ dùng để làm gì? Nào, aỉ nói cho tôi biết đây?”
“Để an ninh sự an toàn tài sản công ty và an toàn cá nhân của nhân viên…” Một thanh niên đứng hàng ghế đầu nói lớn.
Tiêu Viễn gật đầu: “Đúng vậy, do đó yếu tố đầu tiên cần có chính là thể chất khỏe mạnh! Gọi các người cùng nhau đi vào cũng vì muốn làm buổi sơ tuyển, nếu không có thể lực khỏe mạnh thì chắc chắn sẽ bị loại!”
Các ứng cử viên nhìn nhau, điều này có nghĩa là gì?
Bốp bốp.
Tiêu Viễn vỗ tay một cái, cửa phòng họp mở ra, các nhân viên bảo vệ khiêng các thiết bị rèn luyện thể lực đi vào, để ở giữa.
“Cầm tạ tay Squat năm mươi lần, đẩy tạ năm mươi lần là qua, bước vào vòng phỏng vấn tiếp theo, bắt đầu từ cậu!”
Tiêu Viễn không muốn nói nhảm, chỉ Khưu Đạt Tư đứng ở bên trái hàng thứ hai noi.
Khưu Đạt Tư hơi ngạc nhiên, hắn nhìn tạ tay rồi nhìn sang tạ chống, sau đó hít vào thật sâu, đừng nói là năm mươi cái, cho dù chỉ có năm cái hắn cũng không thể làm được!
“Trưởng phòng Tiêu, anh…”
“Sao thế, muốn làm bảo vệ mà ngay cả thể lực cũng không có hả?”
Tiêu Viễn nhìn Khưu Đạt Tư với vẻ mặt hơi tư lự, thân thể các thiếu niên này đã bị rượu chè và gái đẹp bào mòn, đừng nói đến đấy tạ, đoán chừng tới hít đất cũng chẳng làm được năm cái!
“Trưởng phòng Tiêu, vừa rồi chúng ta đã đồng ý rồi mà…”
“Đồng ý cái gì cơ? Ha ha, không làm được cứ rút lui đi.”
Khưu Đạt Tư giận dữ: “Ai nói tôi không làm được?” Vừa nói hắn vừa tiến lên, khom lưng cầm lấy tạ tay và bắt đầu squat.
Kết quả là làm chưa được mười cái, chân đã mềm nhũn, cơ thể lung lay, tạ tay lập tức rơi xuống đập vào mu bàn chân, hắn đau đến mức nhảy tưng tưng, kêu la om sòm.
“Loại!
Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Viên vang lên.
“Thằng ranh, mày…” Khưu Đạt Tư ôm chân tức giận đến mức muốn nổ tung.
“Người kế tiếp!”
Tiêu Viễn không thèm nhìn hắn, ánh mắt lại rơi lên chàng thiếu niên giàu có bên cạnh.
Nhìn thấy chuyện đã xảy ra với Khưu Đạt Tư, miệng chàng thiếu niên giàu có co giật vài cái, dứt khoát xin chủ động rút lui.
Ngay sau đó lại có thêm vài thanh niên rút lui, cuối cùng cũng có vài ứng cử viên chân chính bắt đầu nằm xuống chống tạ.
Điều khiến cho Tiêu Viên hài lòng là vẫn có nhiều người có năng lực, nếu được huấn luyện nhiều hơn, nhất định sẽ trở thành một thanh đao sắc bén, ít nhất là khỉ ở Long Hải là có thể đánh đâu thắng đó!
Hai giờ trôi qua, từ hơn tám mươi người, chỉ còn tầm một nửa vượt qua được vòng sơ tuyển bước vào vòng phỏng vấn tiếp.
Trong số những người bị loại, có gần một nửa người trong đó giống với Khưu Đạt Tư.
“Lão Khưu, chân mày có sao không?” Một thanh niên ở trong góc hỏi.
“Mẹ nó, còn đau đây này!” Khưu Đạt Tư nghiến răng trợn mắt nhìn Tiêu Viễn: “Thằng ranh đó dám đùa bỡn chúng ta, không thể tha cho nó được”
“ừ, chúng ta chưa bao giờ thua thiệt như vậy cả”
“Đừng bất cấn, ở đây có rất nhiều bảo vệ, chúng ta ở bên cạnh quan sát trước, tìm cơ hội rồi tính tiếp! Nếu không được thì đợi hắn tan làm!”
Mấy thanh niên giàu có gật đầu, nói luôn cả những lời ác ý.
“Xin lỗi, những người bị loại có thể rời đi, chúng tôi…”
Tiêu Viễn vẫn chưa nói xong đã nghe ‘Rầm’ một tiếng, cửa phòng họp bị đẩy ra, Nhậm Khôn đỉ vào với vẻ mặt kiêu ngạo, đỉ theo sau hắn là Lưu Đại Khuê và hai cao thủ.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks