Có rể là chiến vương - Chương 982
Nhan Như Tuyết khẽ cười, nói: “Sao vậy, anh cảm động à?”
Lê Văn Vân đếm thử, thấy có khoảng năm khúc xương trong đó, anh hít một hơi thật sâu, nói: “Từ đâu mà cô có được
chúng vậy?”
“Hùm!” Nhan Như Tuyết bĩu môi nói: “Bởi vì tôi biết anh cần, cho nên tôi thu thập suốt đấy. Năm khúc xương này, tôi đã trả rất nhiều tiền mới cỏ được, sau này anh phải chịu trách nhiệm với tôi đấy!”
“Ừ!” Lẽ Văn Vân hơi chép miệng.
Anh đương nhiên không tin lời Nhan Như Tuyết, nhưng với năm khúc xương này, nếu cỏ thế hấp thu trong vòng một tháng, thực lực của anh sẽ tăng lèn đến một mức độ nhất định.
Kế từ khi anh hấp thụ năm khúc xương ớ khu Tội Ác, tốc độ anh hấp thụ xương rồng đã chậm lại, sự tăng cường của xương rồng mang lại cho anh cũng không khủng khiếp như ban đầu.
Nhưng nếu hấp thụ được năm khúc xương này, anh cảm thấy cả khi đối mặt với Hodges lần nữa, cho dù không dùng Tân Tử Cuồng Dũng cũng cỏ thế dễ dàng đánh bại ỏng ta.
Lẽ Văn Vân thớ dài nói: “Đúng rồi, thật ra tôi luôn cỏ một câu muốn hỏi cô, ông nội của cô là người như thế nào, cho dù cả thế giới ngầm và Người Gác Đêm cũng cỏ rất ít thông tin với ông ấy!”
Đúng vậy, tin tức về Nhan Tam, sau khi Lê Văn Vân biết về người này, anh đã gọi cho Phạm Nhược Tuyết, nhờ cô kiếm tra tin tức về Nhan Tam.
Người Gác Đêm cỏ rất ít thông tin về người này, ít đến đáng thương, thậm chỉ cả vé bề ngoài cũng không cỏ.______
Người lần trước mà Lê Văn Vân tiếp xúc không phải chính là Nhan Tam.
Người này quá bí ấn, thậm chí ớ một mức độ nào đó, Lẽ Văn Vân cho rằng ông ta còn bí ấn hơn cả tiến SĨT.
“Ông tôi ấy à!” Nhan Như Tuyết cười nói: “ông ấy khá là kín tiếng, dù gì cũng không làm chuyện xấu.”
Cô ta dường như không muốn cho Lẽ Văn Vân biết rõ mọi chuyện, cô ta nở một nụ cười trên môi, khởi động xe, nói: “ồ, đúng rồi, lần này khi anh trở lại Yên Kinh, tôi sẽ dính anh như sam, dù sao anh cũng đã hứa với ỏng tôi rằng khi chiến tranh nố ra, anh sẽ bảo vệ cho sự an toàn của tôi.”
Lẽ Văn Vân ho khan, anh đã nghĩ đến biếu cảm trên khuôn mặt của Phạm Nhược Tuyết khi lại anh mang về một người phụ nữ xinh đẹp như vậy.
Tất nhiên, cố Bạch cỏ lẽ sẽ rất hào hứng.
Nhưng dù sao anh cũng không thể từ chối, anh đã hứa với người ta, cũng không cỏ lý do gì đế từ chối vì năm khúc xương kia, anh gật đầu nói: ’Không sao, cô cứ đi theo tôi khi tôi rời khỏi Yên Kinh.”
Nhan Như Tuyết cười nhẹ.
Xe khởi động, Lê Văn Vân nhìn ra bên ngoài qua cửa kính xe, đột nhiên, anh nhìn thấy một tấm áp phích treo trên màn hình lớn cách đỏ không xa. Người phụ nữ ở trên đẹp không thế tả, nụ cười nở rộ trên môi.
Chính là Lưu Giai, là người đã được Lẽ Văn Vân tiện tay thấy chuyện bất bình nên ra tay giúp đỡ, sau đỏ anh đã giới thiệu với Lỏi Bản, đề nghị cô ấy tham gia vào bộ phim của Lỏi Bàn.
“Chậc chậc, đàn ông các anh thật là, thèm được một người lại càng tốt phải không, chả ai tốt lành, nhìn thấy phụ nữ đẹp là hết biết gì, một người phụ nữ đẹp như tôi đang ngồi kế bên anh, anh lại nhìn đi đâu thế!” Nhan Như Tuyết cười nhẹ, nói: “Sao thế, thích Lưu Giai à?”
Lẽ Văn Vân nói không nên lời: “Cô nghĩ gì đấy!”
“Không phải anh thân với Hoàng Gia Gia sao? Hoàng Gia Gia vẫn khá nối tiếng trong làng giải trí. Anh có thế hỏi thông tin liên lạc của Lưu Giai thông qua anh ta, nhưng bảy giờ Lưu Giai đã trở nên nối tiếng, bộ phim mới của cô ấy rất thành công, doanh thu phòng vé hiện là hon 30 tỷ, đang được chiếu kia kìa.” Nhan Như Tuyết nói.
“Cô nghĩ nhiều quá, tôi và Lưu Giai quen biết nhau, nhưng tôi chỉ hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy mà thôi.” Lê Văn Vân mỉm cười.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks