Cuồng long vượt ngục - Chương 385 Cùng nhau xông lên
Chương 385: Cùng nhau xông lên
Trong khoảnh khắc tia lửa lóe lên.
Hai thanh kiếm va chạm với nhau như sao hỏa đâm vào trái đất.
Sau đó đột nhiên phát ra một âm thanh kinh thiên động địa.
Bùm!
Cả trong và ngoài hội trường đều rung chuyển!
Nó giống như một trận động đất, khiến người tôi sợ hãi và bất an.
Đây là uy lực đáng sợ của một trận đấu tông sư cấp một.
Bên trong hội trường bụi bay ngập trời, như thể đó là một khung cảnh của một vụ bom nổ vậy.
Bóng dáng hai người trên sân lập tức bị nhấn chìm.
“Đòn này… Đáng sợ quá!”
“Đây chính là sức mạnh của tông sư cấp một sao?”
“Bây giờ… Tên nhóc họ Diệp kia có lẽ đã chết mất xác rồi!”
Mọi người dưới khán đài đều bị sốc, thi nhau bàn tán.
“Haha… Lần này chắc là xong rồi!”
Mọi người trong thất tộc không khỏi cảm thấy hài lòng với sức mạnh đường kiếm của Tề Đức Long.
Đặc biệt là mọi người trong nhà họ Tề, ai cũng cảm thấy mặt mình sáng lên, thể hiện thái độ của kẻ thắng cuộc.
“Cậu ba, cậu tư, lát nữa chuấn bị cùng tôi lên cướp xác nhé!”
Phía bên kia, Hứa Đại Mã Bổng nắm chặt vũ khí, như hổ ẩn nấp trong bóng tối, sẵn sàng lao đi bất cứ lúc nào.
“Ông ơi… Chẳng lẽ chúng ta sắp thua rồi sao…”
Cháu trai của Thiên Tử Cơ tỏ ra cay đắng, số tiền vừa thắng còn chưa lấy được đã thua hết rồi ư?
Những con bạc khác ở bên cảnh đều đấm ngực thùm thụp, thậm chí còn có ý nghĩ muốn chết.
“Tính toán như thần cái gì chứ? Thiên Tử Cơ cái gì? Hoàn tiền, tôi không chơi nữa!”
Khi khói bụi tan đi, bóng dáng hai người trên sân khấu dần dần lộ ra.
Một cảnh tượng càng khó tin hơn xuất hiện trước mắt mọi người!
Họ nhìn thấy Thiên Kim Kiếm của Tề Đức Long không hiếu sao lại rơi dưới chân anh ta.
Còn chính anh ta lại bị kiếm của đối phương đâm xuyên tim!
“Làm sao có thế?”
Khuôn mặt của Tề Đức Long đầy vẻ kinh hãi, không thế tin được.
Anh ta đã thăng cấp lên tông sư cấp một nhưng vẫn bị đổi thủ áp chế chỉ bằng một đòn.
“Anh… Chẳng phải anh nói từ cấp một trở xuống mình không có đối thủ sao?”
“Bây giờ tôi đã là tông sư cấp một rồi!”
Tề Đức Long nghiến răng.
Anh ta không tin rằng mình thậm chí không thể đỡ được một chiêu của đối thủ!
Vừa rồi Thượng Quan Khánh Hồng bị đánh bại thì thôi đi, Tề Đức Long đã dùng thuốc cấm nhưng cũng bị đánh bại là sao?
Số thuốc bị cấm mà anh ta liều lĩnh sử dụng không phải là vô ích rồi ư?
Đối mặt với sự nghi ngờ và bối rối của Tề Đức Long, Diệp Lâm bình tĩnh mỉm cười.
“Tôi đã nói rồi, từ cấp một trở xuống, tôi không có đối thủ.”
“Nhưng điều này không có nghĩa là một khi
anh đạt đến cấp một, anh sẽ là đối thủ của tôi!”
“Nếu anh ở trên cấp một, tôi cũng sẽ hạ gục anh mà thôi!”
Lời nói của Diệp Lâm rất vang dội và mạnh mẽ.
Những lời nhận xét ngạo mạn như vậy chắc chắn sẽ bị coi là điên rồ nếu ở thời điểm bình thường.
Nhưng hiện tại, ngay cả Tề Đức Long, một tông sư cấp một cũng không bắt kịp được chiêu thức của Diệp Lâm, bị anh đánh bại thảm hại.
Điều này đã trở thành bằng chứng rõ ràng nhất.
“Không đời nào tôi sẽ thua anh!”
Ngay lập tức, Tề Đức Long đưa tay ra nắm lấy lưỡi kiếm, cố gắng thoát ra.
Tuy nhiên, thanh kiếm sắc bén kết hợp tấn công và phòng thủ vững chắc như một tảng đá, không thể lay chuyến được.
“vẫn chưa bỏ cuộc?”
Diệp Lâm vung cố tay, kiếm khí dao động.
Ngay lập tức, trái tim trong cơ thể Tề Đức Long hoàn toàn vỡ vụn!
Bùm!
Tề Đức Long ngã xuống trong căm phẫn,
không cam lòng và nhục nhã.
Khi Tề Đức Long ngã xuống đất, hiện trượng lập tức trở nên náo động.
Nếu như vừa rồi Diệp Lâm giết Thượng Quan Khánh Hồng với hai chiêu có thể là may mắn.
Nhưng bây giờ, Diệp Lâm lại dùng một chiêu đế hạ gục Tề Đức Long, tất cả mọi người có mặt đều không thế bình tĩnh được nữa!
Dù sao đây cũng là tông sư cấp một đấy!
Anh ta bị giết như giết một con gà vậy sao?
“Chuyện gì đây?”
“Võ cố giả… Lại bị đánh bại!”
“Mà người thua còn là tông sư cấp một!”
“Cảm giác như thế giới quan của tôi đã bị đảo lộn rồi!”
“Người thanh niên đó rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
Những khán giả đang xem vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, ánh mắt họ nhìn Diệp Lâm đã không còn sự khinh thường và mỉa mai lúc trước, thay vào đó tràn ngập sự kính sợ.
Mọi người trong bảy gia tộc võ cố đều cảm thấy như phát điên!
Thua rồi!
Lại thua nữa!
Hai trận thua liên tiếp?
Họ thậm chí còn chưa thoát khỏi cái bóng và cú sốc của lần thất bại trước.
Càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra!
“Làm sao bảy gia tộc võ cố chúng ta… Có thể bị đánh bại thảm hại như vậy!”
Vốn dĩ họ muốn giết Diệp Lâm ở nơi trước mặt mọi người, nhưng không ngờ, Diệp Lâm lại lần lượt giết chết hai thiên tài trẻ tuổi của họ.
Tốn thất quá nặng nề!
“Đức Long!”
Tộc trưởng nhà họ Tề vô cùng đau khổ, vội vàng kêu người đến đem Tề Đức Long xuống.
Một kiếm xuyên tim, trái tim hoàn toàn tan vỡ, không thể phục hồi!
Cho đến nay, nhà Thượng Quan và nhà họ Tề đã mất đi hai thiếu niên tài năng vào tay Diệp Lâm.
Mối hận này có thể nói là không chết không thôi!
“Diệp Lâm!”
Người đứng đầu nhà họ Tề nghiến răng nghiến lợi, tràn đầy hận thù.
“Hôm nay, nhà họ Tề chúng tôi và cậu, chỉ có một người có thể sống sót rời khỏi nơi này!”
Tiếp theo họ nên ứng chiến thế nào đây?
Ngay lập tức, mọi người trong thất tộc dần dần lấy lại tinh thần và có một cuộc trao đổi đơn giản.
“Hay là… Những người còn lại lên hết đi…”
Dù sao thì, trong thế hệ trẻ của thất tộc, còn ai có thể mạnh hơn Tề Đức Long nữa cơ chứ?
Tất cả đều đang ở đỉnh phong cấp hai.
Nếu từng người một lên thì sẽ chẳng khác gì hai người trước.
“Đế tôi!”
“Tôi cũng sẽ lên!”
Lúc này, thiên tài của nhà họ Hàn, nhà họ Ngụy lần lượt nhảy lên võ đài, chuẩn bị quyết chiến với Diệp Lâm.
“Hàn Khắc Tinh!”
“Ngụy Dương!”
“Xin ra trận!”
Người nhà họ Yến do dự một chút, xấu hổ không dám tiếp tục lên sân khấu.
Anh ta không muốn mất thế diện trước mặt mọi người.
Nhà họ Tần vẫn luôn muốn đứng ngoài chuyện này nên đã phớt lờ không quan tâm.
“Ông nội, cho cháu tham gia đi!” Một thanh niên nhà họ Ninh cũng muốn tham gia.
Nhưng đã bị ông Ninh chặn lại, trầm giọng nói.
“Mọi người đừng kích động!”
“Nếu như chúng ta lại thua, tôi sẽ đích thân ra tav!”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks