Kiếm khách mù - Chương 27 Hộp kiếm khác thường, luyện thành công pháp
Chương 27: Hộp kiếm khác thường, luyện thành công pháp
Lý Tuấn Huy quay về thì phát hiện sư phụ đang ở trước cửa biệt viện của mình.
Lý Tuấn Huy vội vàng bước nhanh đến trước mặt ông ây, cười nói: “Sư phụ, sao người lại ở đây?”
Ông ấy cười ha ha, nhẹ giọng nói: “Còn không phải là ta muốn nhìn xem con lấy được công pháp gì sao?”
Lý Tuấn Huy mở cửa phòng dẫn ông ấy vào đại sảnh.
Thiếu niên có chút ngượng ngùng nói: “Lấy được một nửa của công pháp…”
Lý Nam Đình nghe lời này, lập tức nhăn mày, trầm giọng nói: “Con không lấy được quyến Hỗn Nguyên Thiên Lôi Công?”
Nhưng ông ấy cũng không nói gì thêm, cười an ủi nói: “Không sao, chờ đến lúc con đến Kim Đan cảnh, vi sư sẽ đưa con đến một vài buổi đấu giá thử vận may, nhìn xem có thế gặp được công pháp tốt hơn không.”
Lời trấn an của ông ấy khiến lòng thiếu niên cảm thấy ấm áp.
Đến nỗi nguyên nhân vì sao hắn lại chọn bộ công pháp này, Lý Tuấn Huy vẫn chưa thể nói cho
sư phụ biết.
Sau đó ông ấy cũng không rời đi vội, bảo hắn cùng đi vào trong tĩnh thất.
Trong biệt viện của Lý Tuấn Huy có một tĩnh thất tu luyện không nhỏ.
Sau khi vào phòng, ông ấy phất tay, mười viên linh thạch hạ phấm khảm vào Tụ Linh Trận.
Linh khí bên trong tĩnh thất lập tức trở nên nồng đậm.
Ông ấy cười nói: “Ta giúp con giảng giải sơ qua về công pháp, lần đầu tiên con tu luyện khó tránh khỏi có vấn đề.”
Thiếu niên gật đầu, không hề kiêng dè ông ấy, trực tiếp mở quyển cửu Chuyển Hình Lôi Kinh ra đọc.
Không thể không nói, những thứ viết trong công pháp này hơi tối nghĩa khó hiểu.
Cũng may Lý Nam Đình vẫn luôn ở bên cạnh kiên nhẫn giải thích cho hắn, hơn nữa nói cho hắn biết điểm mấu chốt trong kinh mạch.
Nhưng lúc này Lý Nam Đình cũng không dám cho hắn biết quá nhiều.
Biết quá nhiều ngược lại sẽ phản tác dụng, chỉ cần nói cho hắn biết phương thức vận chuyển linh khí của bộ công pháp này và những kinh mạch phải đi qua là được.
Qua chừng nửa canh giờ, Lý Nam Đình xác nhận Lý Tuấn Huy đã vận chuyển công pháp theo lộ tuyến trong cơ thế.
Lúc này Lý Nam Đình lại thuật lại khấu quyết của công pháp mấy lần.
Sau đó đốt một cây hương Tĩnh tâm trước mặt Lý Tuấn Huy, trong làn khói lượn lờ, thiếu niên chỉ cảm thấy linh đài thanh minh, tạp niệm dần dần biến mất.
Ông ấy không nói nữa, yên lặng ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm Lý Tuấn Huy, chuấn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Lúc này linh khí trong tĩnh thất đã nồng đậm tới một trình độ nhất định, Lý Tuấn Huy ngồi xếp bằng, chuẩn bị xong tư thế, cũng không sốt ruột bắt đầu tu luyện ngay.
Hắn ghi nhớ lời sư phụ vừa dặn dò, lần đầu tiên tu luyện công pháp, quan trọng nhất là dẫn dắt linh khí trời đất theo lộ tuyến trong cơ thế như công pháp ghi lại, vận hành một vòng trong cơ thể.
Quá trình này cực kỳ kiêng kị việc tinh thần không tập trung, có tạp niệm.
Nếu không sẽ rất dễ tấu hỏa nhập ma, tổn thương kinh mạch.
Qua hơn mười tức, hô hấp của thiếu niên
dần dân trở nên đều đặn.
Ông ấy nhìn sự nghiêm túc trên mặt thiếu niên, lộ ra một nụ cười vui mừng.
Lý Nam Đình không ngờ sức tập trung của thiếu niên lại tốt như vậy, nếu là đệ tử bình thường, sau khi nhập định một thời gian dài sẽ không có cách nào tĩnh tâm.
Sở dĩ Lý Tuấn Huy có thể nhanh chóng tập trung vào một việc là vì những chuyện hắn trải qua khi còn nhỏ.
Lúc ấy hắn thường xuyên ngấn người, bởi vì trừ chuyện này ra hắn không có gì để chơi.
Vì vậy thỉnh thoảng đầu óc hắn sẽ suy nghĩ ngấn ngơ, cũng có thể đặt lực chú ý vào một việc trong thời gian dài.
Ví dụ như hắn có thể ngồi xổm trên mặt đất cả ngày chỉ đế ngắm một cục đá bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn.
Ong!!
Một dao động rất nhỏ chậm rãi truyền đến, Lý Nam Đình ngồi bên cạnh vô thức ngồi ngay ngắn.
Hai tay nắm chặt góc áo, chuấn bị đứng dậy ra tay bất cứ lúc nào.
Lý Tuấn Huy cảm nhận được linh khí đất trời nồng đậm từ từ bị hắn dẫn vào cơ thể.
Chuyện quan trọng nhất lúc này là phải dùng những linh khí đó phá tan hoàn toàn sự tắc nghẽn trong cơ thể.
Dần dần, Lý Tuấn Huy cảm thấy đám sương quanh đan điền trong cơ thể mình càng ngày càng nồng đậm.
Hân thử điều khiến đám sương vẫn chưa hóa thành nguyên khí, bắt đầu phóng đi từ kinh mạch đầu tiên trong công pháp.
Rầm!
Một tiếng nổ không tiếng động vang lên trong đầu hắn.
Sác mặt Lý Tuấn Huy lập tức trở nên hồng hào hơn rất nhiều, nhíu mày, dường như đang chịu đựng thứ gì đó rất đau đớn.
Hai mắt Lý Nam Đình nhìn chằm chằm sự thay đổi của thiếu niên, không ra tay ngay lúc này.
Trong lòng âm thầm đổ mồ hôi, thì thầm nói: “Phải kiên trill”
Oanh!!
Lúc này kinh mạch trong cơ thể thiếu niên bị luồng linh khí nồng đậm kia mạnh mẽ phá tan, nỗi đau đớn này rất khó tả thành lời.
Giống như nội tạng trong thân thế bị xoắn lại với nhau.
Nhưng đối với thiếu niên đã trải qua quá nhiều chuyện, chút đau đớn này chẳng là gì, hắn vẫn có thế kiên trì.
So với sự đau đớn khi ngâm thuốc tắm trước đây, chút đau khố này quả thực đã cực kỳ ôn hòa rồi.
Lúc này Lý Nam Đình đột nhiên nhớ tới gì đó, sắc mặt thay đối.
“Không xong rồi! Quên nói cho nó biết việc phá tan kinh mạch không thể nóng lòng, mỗi ngày chỉ có thể đột phá từng chút một.”
Nhưng bây giờ ông ấy không thế ra tay ngăn cản Lý Tuấn Huy, nếu lúc này mạnh mẽ cắt ngang thì có khả năng kinh mạch của hắn sẽ bị tốn thưong.
Thậm chí đan điền chưa được củng cố cũng sẽ bị thương nặng!
Trong mắt ông ấy mang theo sự hối hận.
Nếu bây giờ Lý Tuấn Huy bị thương vì chuyện này, ông ấy sẽ cực kỳ áy náy.
Lúc này Lý Tuấn Huy đang đắm chìm trong việc phá tan kinh mạch.
Mỗi lần đả thông được một kinh mạch, hân có thế cảm giác được cơ thế xảy ra một sổ thay đối rất nhỏ.
Cứ như vậy, Lý Nam Đình lo lắng đề phòng
suốt một canh giờ.
Linh khí bên trong tĩnh thất bắt đầu hóa thành một dòng khí dũng mãnh tràn vào cơ thể thiếu niên.
Lý Nam Đình lập tức mở to hai mắt, lộ ra biểu cảm không thế tin nổi.
Vốn dĩ Lý Nam Đình nghĩ hắn đột phá một phần thì sẽ tự thoát khỏi trạng thái tu luyện.
Nhưng tình huống hiện tại rõ ràng là hắn đã đả thông hết tất cả kinh mạch trong cơ thế.
Hơn nữa đã bât đầu vận chuyển vòng thứ nhất!
Nhưng đúng lúc này, sắc mặt Lý Tuấn Huy tái nhợt, thân hình hơi lay động.
Trong thân thể hân xuất hiện một luồng linh lực dao động kịch liệt!!
Ngay khi sắc mặt thiếu niên trở nên trắng bệch, Lý Nam Đình lập tức xuất hiện sau lưng hắn.
Hai tay vỗ nhẹ lưng Lý Tuấn Huy, một luồng nguyên lực khống lồ, tinh thuần đến cực điểm đi vào cơ thế hắn.
Sau đó âm thanh như chuông lớn vang lên trong đầu Lý Tuấn Huy.
“Trấn thủ thiên linh, khấn hồi tâm thần!”
Lý Tuấn Huy cảm nhận được luồng nguyên
lực tinh thuần trong cơ thể, cảm giác mệt mỏi trong người lập tức tan thành hư không.
Mượn luồng sức mạnh này làm tiếng trống khơi dậy tinh thần, tiếp tục vận chuyến cửu Chuyển Hình Lôi Kinh hoàn chỉnh một vòng.
Ngay khi Lý Tuấn Huy vận chuyển được một vòng, vị trí đan điền trong cơ thể đột nhiên phát ra một tiếng vang rất nhỏ.
Âm thanh nhỏ đến mức gần như không thế nghe thây, chỉ như một bong bóng khí tan vỡ.
Đan điền trong cơ thể Lý Tuấn Huy lập tức khuếch đại gấp mấy lần. Hơn nữa tốc độ vận chuyển công pháp trong cơ thế cũng càng lúc càng nhanh, dần dần biến thành bản năng.
Linh khí còn lại trong tĩnh thất đều đã bị hắn hấp thu hết, thông qua công pháp vận chuyển dần dần biến thành một luồng hơi nước màu trắng ngà, chảy vào trong đan điền.
Không ai đế ý đến, vết đá khắc trên quan tài kiếm đặt bên chân đột nhiên hiện lên màu đỏ tươi.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks