Ma Tôn - Chương 282
“Phịch!”, khi linh hồn cuối cùng bị nuốt chửng, thân thể của hẳn lặng lẽ rơi xuống đất. cảnh giới Tử Phủ nguyên anh, đã chết.
Đối với toàn bộ khu vực thành La Hầu mà nói, cảnh giới nguyên anh chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng hiện tại, chỉ trong chốc lát, hắn đã chết dưới thập phương sát trận.
“Hả?”, bên ngoài, Hướng Ninh Phong đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. ông ta phất tay lấy ra một khối ngọc bài, sau đó sắc mặt trờ nên vô cùng khó coi.
Mổi một tấm ngọc bài đều chứa lạc ấn các đệ tử. Lục Thành và mười đệ tử cảnh giới Tiên Thiên viên mãn đều đã chết, không còn một ai sống sót.
“Chết tiệt!”, sắc mặt Hướng Ninh Phong trở nên cực kỳ khó coi. ông ta biết rằng không thể đế các đệ tử của mình tiến vào được nữa. Nếu không, những đệ tử này đều có thể chết ở bên trong đó.
“Tê Đằng, ông đi đi”, ông ta nói, nhìn Tê Đằng bên cạnh.
Gật đầu, Tê Đằng nói: “Lão đại, nếu có nguy hiếm bên trong, tôi sẽ truyền tin. Nếu tôi không thoát ra được, đừng để họ vào nữa”.
“Tôi biết”, Hướng Ninh Phong gật đầu.
Vẻ mặt của Te Đằng đầy quyết tâm, ông ta lao thẳng vào phủ thành chủ dưới làn sương mù. Trong
khoảnh khâc, bóng dáng của ông ta biến mất khỏi tầm mắt của Hướng Ninh Phong và rất nhiều đệ tử.
“Hả?”, vừa bước vào, cảm nhận được sự dao động quen thuộc ở tầng tầng lớp lớp xung quanh, Tề Đầng bẳt gặp luồng năng lượng do Lục Thành để lại.
Thay vì trực tiếp giầi phóng linh hồn của mình như Lục Thành đã làm, ông ta lần theo luồng khí quen thuộc và đi về phía trước. Khoảng mười mét sau, thản ảnh của Lục Thành hiện ra trong tầm mắt.
“Lục Thành”, trên mặt lộ ra vẻ tiếc thương vô tận, ánh mắt Tê Đằng đột nhiên trở nên dữ tợn.
Ông ta tiếp tục đi về phía trước, sau một vòng, ông ta tìm thấy mười thi thế khác. Mọi xác chết đều nguyên vẹn, nhưng linh hồn của họ đã tiêu tan.
“Trực tiếp giết chết linh hồn, thủ đoạn gì đây?”, sắc mặt Te Đằng ngưng tụ, sau đó trong lòng khẽ động, một luồng sức mạnh linh hồn tuôn ra bao phủ xung quanh.
“Vù!”, ánh sáng trắng xuất hiện trở lại, sau đó đầu lâu màu đen cũng xuất hiện xung quanh, linh hồn của ồng ta bị tấn công và nuốt chửng trong tích tắc.
“Hóa ra là trận pháp diệt sát linh hồn, chết tiệt!”.
mặt Tê Đằng biến sắc. ồng ta cố gắng lấy lại linh hồn của mình, nhưng những cái đầu lảu và ánh sáng trắng đó luôn dí sát ông ta.
“Vù!”, cuối cùng thì Tê Đằng – cảnh giới Linh Kiếp, đã phải ngay lập tức cắt đứt liên kết linh hồn của mình và từ bỏ phần năng lượng linh hồn đó.
“ô ô!”, sau vài âm thanh vang lên, tất cả năng lượng linh hồn đã bị nuốt chửng, nhưng sắc mặt của Te Đằng trờ nên vô cùng nhợt nhạt
“Diệt sát lỉnh hồn, không có cách nào để truyền tin cho lão đại. Trong này bao hàm huyễn trận, có vẻ như không thể ra ngoài trong vòng nửa tiếng một tiếng được rồi. Chỉ hi vọng lão đại đừng tiến vào, hoặc Thiên Quân Môn tiến vào thì cũng xong đời”,
Tê Đằng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, ông ta không khỏi thầm lo lẳng.
Ớ bên ngoài, Hướng Ninh Phong rất lo lắng khi Tê Đằng tiến vào. Nhưng nửa ngày trong nháy mắt trôi qua, Tê Đằng vần không có tin tức gì, điều này càng làm cho ông ta lo lắng hơn.
“Cũng tạm rồi đấy”, lúc Te Đằng và Hướng Ninh Phong đang người trong kẻ ngoài, không thế làm gì hơn, Dương Hạo, người đang khoanh chân trong đại điện, đột ngột đứng lên.
Tông Lãng ở bên cạnh khẽ nhúc nhích, sau đó
tiến lên nói: “Sư đệ, thế nào rồi? Tên Y Thâng Tuyết kia không biết thế nào rồi. Chúng ta phải nhanh chóng ra ngoài”.
“Sư huynh, đi với ta!”, Dương Hạo không nói gì bước lên trước. Tông Lãng di chuyển và nhanh chóng làm theo.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks