Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 746
Cô dè dặt nhìn sang cố Gia Huy, từ trên gương mặt thì cô không nhận ra bất kỳ manh mối nào.
Sau khi bọn họ đã gọi hai phần bít tết nối tiếng ở nhà hàng này, tâm trạng của Hứa Minh Tâm liền trở nên phức tạp.
Một mặt cô rất mong chờ vào đồ ăn tây do đầu bếp giỏi làm, một mặt cô rất lo cố Gia Huy sẽ nối nóng bất cứ lúc nào.
Đợi đồ ăn bê lên, cô vội vàng cầm lấy dao nĩa, không nhịn được nóng lòng muốn thử.
Không ngờ Cố Gia Huy lại bảo cô đừng cử động.
Cô có hơi buồn bực, nhìn thấy cố Gia Huy bât đầu cắt bít tết, trong lòng lộp bộp một chút. Anh sẽ không độc ác đến nỗi bât mình nhìn anh ăn đấy chứ?
Đô ăn ngon ờ trước mặt, chỉ được nhìn không được ăn, đây là một chuyện đau khổ cỡ nào!
“Cậu ba Cố… trừng phạt này của anh không khỏi ác quá rồi đấy?”
“Với em thì tỏi không thế mềm lòng.”
Hứa Minh Tâm cúi đầu, im lặng để dao nĩa sang một bên, cố gắng ngửi mùi thơm.
Gọi bít tết chín năm phần, bên trong có mùi thơm thoang thoảng của nước chanh, còn có mùi thơm của thịt bò thượng hạng, phối với nước sốt có thế là món ngon cực phấm rồi.
Những đầu bếp giỏi này đến vì hâm mộ trù thần Gordon, chỉ vì có một ngày nhận được sự coi trọng của ông ta, có thế học được một vài bản lĩnh.
Có thể thấy, siêu đầu bếp Gordon giỏi cỡ nào.
Nghe nói gan ngỗng ở đây cũng rất ngon, vô cùng tươi ngon béo ngậy, vào miệng là tan ngay trong miệng.
Hứa Minh Tâm đang ảo tưởng, mình không ăn được, thế không được nếm một ít tinh thần lương thực sao?
Đúng vào lúc cô đang suy nghĩ miên man, không ngờ cố Gia Huy lại dẩy phán bít tết đã cẳt xong đến trước mặt cô.
“Ần đi.“
“Tôi được ăn rồi hả?”
“Vốn dĩ tôi cũng không định đế em đói, tôi sẽ đau lòng.”
Cố Gia Huy bất đác dĩ nói, chung quy là anh không ác được, nhìn thấy dáng vẻ đáng thương, cúi đầu xuống của cô, mình giống như người xấu tội ác tày trời vậy.
Tội gì phải tức với một đứa nhỏ.
“Nếu không đủ, thì phân của tôi cũng cho em, tôi không có khấu vị.”
“Không không, còn cỏ canh bơ này nữa, được rồi, đủ cho tôi ăn no rồi.”
Hứa Minh Tâm vội vàng nói, sau đó cô lại nghĩ đến gì đó, cô hỏi: “Anh không giận tôi nữa à?’
“Tức giận với em, tôi cũng không dễ chịu, cần gì chứ?”
“Cậu ba Cố, tôi biết là anh không nỡ giận tôi mà. Há miệng, tôi bón cho anh.“
“Em nên thấy may mẳn, em chưa đút đô ăn cho Viên Hạo, nêu không em không bảo vệ được thằng cha đó đâu.”
Lộp bộp…
Trái tim hung hăng run lên, sống lưng Hứa Minh Tâm cũng toát mồ hôi.
Nguy hiếm quá nguy hiếm quá, vẫn có thế giữ được móng vuốt và bài tập, làm đồ ăn ngon.
Hai người ăn cơm xong, Hứa Minh Tâm rất là thỏa mãn.
Khi ăn được một nửa, Khương Tuấn gọi điện tới nói là Maya muốn đi xem phim cùng anh ấy, anh ấy phải đi ngay.
Hứa Minh Tâm bảo anh ấy đi trước đi, lái cả xe đi nữa, đi hẹn hò với con gái thì không được đi muộn.
Chỗ này cách biệt thự khoảng nửa tiếng đi đường, hai người đi từ từ, coi như là tản bộ sau bữa ăn.
“Em rất vui vẻ giúp đỡ người khác, lúc nào thì em giúp đỡ tôi?” “Giúp thế nào?”
“Hôn tôi, ôm tôi, nói yêu tôi, đều được hết, tôi sẽ rất vui.”
Giọng nói không nhanh không chậm của anh vang lên, lưu chuyền ờ tai, mãi không tan.
Mắt phượng của anh thâm thúy, nhìn cô không chớp mẳt, ánh mắt như muôn hòa tan mình vậy.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks