Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 2100 Myda phu nhân
- Home
- Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
- Chương 2100 Myda phu nhân
Chương 2100: Myda phu nhân
“Tiên sinh, ta sai rồi, xin ngài đừng đánh ta!”
“Tiên sinh, ta không phải con người, xin hãy thả ta đi!”
Ngụy Lão Tam chống tay, đập đầu xuống đất, trên sàn gạch xanh chẳng mấy chốc đã xuất hiện một vết máu.
Kim Phi cuối cùng cũng hiểu tại sao Thiết Chuỳ ban nãy định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Ngụy Lão Tam đã trở nên như thế này, vừa rồi suýt nữa y cũng không nhận ra ông ta.
Y vẫy tay ra hiệu cho cận vệ kéo Ngụy Lão Tam đi, sau đó quay lại nhìn Lý Địch: “Các ngươi đã dùng hình với ông ta à?”
“Không phải, lúc bọn ta bắt được ông ta đã như vậy”, Lý Địch lắc đầu nói: “Là bộ lạc Thương Ưng khiến ông ta thành ra như vậy”.
“Vì sao bộ lạc Thương Ưng lại làm như vậy với ông ta?” Quan Hạ Nhi hỏi.
“Ban đầu ông ta được Phùng tiên sinh đưa tới Thổ Phiên, sau đó ông ta và Phùng tiên sinh đầu hàng Gada. Gada rất tốt với họ. Nhưng sau này Gada chết, ông ta rơi vào tay bộ lạc Thương Ưng. Thủ lĩnh của bộ lạc này là một kẻ điên, không đổi xử tốt với ông ta như Gada”.
Lý Địch trả lời: “Hai chân của ông ta đã bị thủ
lĩnh bộ lạc Thương Ưng chặt đứt khi cố gắng trốn thoát”.
“Bộ lạc Thương Ưng đối xử với ông ta như vậy, tại sao ông ta còn giúp bọn chúng chế tạo khinh khí cầu?” Quan Hạ Nhi hỏi.
“Vậy nàng nghĩ tại sao hai tai và lổ mũi của ông ta không còn nữa?” Kim Phi lắc đầu: “ông ta dám làm trái lời bọn chúng chắc?”
Trước đây y đã từng nghe nói thủ lĩnh bộ lạc Thương Ưng là một kẻ điên, bây giờ Kim Phi cuối cùng cũng hiếu tại sao.
Chỉ cần nhìn cách hắn hành hạ Ngụy Lão Tam cũng đủ biết kẻ này nhất định là kẻ biến thái, nếu một kẻ như vậy trở thành người đứng đầu cao nguyên thì sẽ là tai họa cho toàn bộ cao nguyên.
“Thật sự không biết lúc đầu ông ta đã nghĩ gì mà đi phản bội làng Tây Hà nữa?” Ngụy Vô Nhai nhìn Ngụy Lão Tam bị kéo đi, lắc đầu thở dài.
Nguy Lão Tam là một trong những người đầu tiên đi theo Kim Phi. Nhiều người đi cùng y ban đầu giờ đã trở thành quan chức cấp cao của chính quyền Xuyên Thục. Đợi đến khi Kim Phi chinh phục được Trung Nguyên và Giang Nam trong tương lai, họ có thế coi là những công thần khai quốc.
Dù kẻ xúi giục Ngụy Lão Tam có hứa hẹn
cho ông ta thứ gì thì cũng chẳng đáng kế gì so với những thứ mà lẽ ra ông ta có thể đạt được.
Huống chi trước khi bị phản bội, tiền lương Kim Phi trả cho ông ta không hề thấp. Bởi vì làm khinh khí cầu cần phải bảo mật nên lương của Ngụy Lão Tam cao hơn Mãn Thương, chỉ thấp hơn Trương Lương và Lưu Thiết một bậc.
Khi đó Ngụy Lão Tam có mấy thê thiếp, cuộc sống rất sung túc.
Tuy rằng Kim Phi không có địa vị như bây giờ vào thời điếm đó, nhưng bất cứ ai có chút đầu óc cũng có thể nhận ra rằng Kim Phi tương lai sẽ trở thành một người vĩ đại, nếu đi theo y chắc chắn sẽ có tương lai tươi sáng.
Bất kể lợi ích ngắn hạn hay kế hoạch dài hạn, đi theo Kim Phi là lựa chọn tốt nhất, nhưng Nguy Lão Tam vẫn phản bội y.
Ngụy Vô Nhai thật sự không hiểu tại sao.
“Nếu biết trước sẽ có ngày này, tại sao khi đó lại làm như vậy!” Thiết Thế Hâm cũng thở dài.
Đời người có rất nhiều lựa chọn, nhưng đáng tiếc Ngụy Lão Tam đã lựa chọn sai.
“Tiên sinh, lát nữa là giao ca. Chúng ta có nên đưa Ngụy Lão Tam đến căn phòng tối nhỏ ở sau núi hay không?” Thiết chuỳ đi tới xin chỉ thị.
Nếu là tù nhân bình thường, Thiết Chuỳ có
thể tự mình xử lý, nhưng Ngụy Lão Tam là người đặc biệt cho nên Thiết Chuỳ không biết phải làm thế nào.
Kim Phi ban đầu định trừng phạt Nguy Lão Tam thật nặng đế cảnh cáo những kẻ phản bội khác, nhưng ông ta lúc này dường như thần trí đang bị rối loạn. Điều đó khiến y đột nhiên cảm thấy việc chú ý quá nhiều đến ông ta cũng thật vô nghĩa.
Y xua tay nói: “Hãy giao việc đó cho Giám Sát Ti và tiến hành xét xử theo thủ tục thông thường”.
“Vâng!” Thiết chuỳ khẽ gật đầu.
“Bọn ta cũng không làm phiền nữa, tiên sinh hãy nghỉ ngơi sớm đi!”
Thiết Thế Hâm và Nguy Vô Nhai cũng chắp tay cáo từ.
Kim Phi gật đầu, tiễn hai người đi ra ngoài. Khi họ ra tới cửa, liếc nhìn thấy hai bóng người đang đứng trong bóng tối của con hẻm.
Ngoài cửa có cận vệ canh giữ, hai người này không bị cận vệ đuổi đi, chứng tỏ bọn họ là người quen. Nhưng lúc này trời đã tối, Kim Phi không nhìn rõ là ai, liền hỏi: “Ai ở đó vậy? ”
“Thưa tiên sinh, là Myda phu nhân và Atcap”, một cận vệ trả lời.
“Bọn họ ở đây bao lâu rồi?” Kim Phi hỏi.
“Đã được một lúc rồi”, cận vệ nói: “Không lâu sau khi Lý đại nhân và Nguỵ Lão Tam đến đây thì họ cũng đến”.
Quan Hạ Nhi đang ởtrong sân cũng nghe được cuộc nói chuyện của hai người, vội vàng bước ra ngoài, vẫy tay chào hét lên: “Myda, lại đây!”
Myda và Atcap do dự một lúc, nhưng cuối cùng cũng ngoan ngoãn bước tới.
Quan Hạ Nhi tiến lên kéo tay Myda, nhẹ nhàng hỏi: “Đây là nhà của muội, tại sao về nhà mà không vào lại đứng ở đó?”
Cửu công chúa từng ban hôn cho Kim Phi và Myda, theo pháp luật và phong tục hiện hành, Kim Phi và Myda là vợ chồng. Tuy nhiên, Kim Phi và Myda trước đó không hề quen biết nhau và không hề có nền tảng đế phát triển tình cảm gì. Bởi lẽ đó Kim Phi có chút né tránh, có lẽ vì xấu hổ nên Myda cũng không bao giờ chủ động tìm Kim Phi. Công chúa Lộ Khiết cũng được ban hôn cho Kim Phi cùng lúc với Myda, nhưng giờ công chúa Lộ Khiết đã sắp sinh con mà mối quan hệ giữa Myda và Kim Phi vẫn chẳng tiến triển thêm chút nào.
Lúc đầu Quan Hạ Nhi muốn đưa hai người xích lại gần nhau, nhưng cô ấy và Myda cũng không quen thân với nhau, Kim Phi lại mới có một đứa con. Bản thân y ngày nào cũng bận rộn với công việc trong phòng thí nghiệm. Quan Hạ Nhi
đã cố gắng mấy lần nhưng đều gặp phải bức tường ngăn cản nên sau cùng cô ấy đành bỏ cuộc. Quan Hạ Nhi định sẽ đợi cho đến khi Kim Phi bớt bận rộn và Myda lớn hơn một chút rồi mới tính đến chuyện này.
Nhưng dù thế nào đi nữa Myda cũng là vợ của Kim Phi, Quan Hạ Nhi nói đây cũng là nhà của Myda quả thực không có gì sai.
Mặt Myda đỏ bừng khi Quan Hạ Nhi nói như vậy, cô ta nhỏ giọng nói: “Nghe nói Lý đại nhân đã trở lại, ta muốn tới hỏi xem bộ lạc có ổn không?”
Khi Lý Địch và Nguy Lão Tam quay lại, vừa tình cờ đúng lúc các nữ công nhân trực ca ngày về nhà và một sổ người đã nhận ra họ.
Ngụy Lão Tam chắc chắn là một người nối tiếng trong làng, các nữ công nhân chỉ vào mũi mắng ông ta. Nếu không có Lý Địch đi theo và có nhân viên hộ tống bảo vệ thì Ngụy Lão Tam đã sớm bị người dân trong làng đánh chết trước khi ông ta kịp đến chỗ Kim Phi.
Myda bình thường không quan tâm đến việc trong làng, nhưng Atcap đi cùng cô ta tới đây đế học tập nên rất tích cực, sau khi biết được chuyện này liền nhanh chóng gọi Myda đến.
Myda còn trẻ, đây là lần đầu tiên cô ta rời quê hương xa xôi như vậy, không tránh khỏi nhớ nhà nên đã đi cùng Atcap.
Nhưng khi đến cửa, bọn họ nghe nói Thiết Thế Hâm và Ngụy Vô Nhai cũng ở đó nên không dám đi vào, chỉ có thế đợi ở cửa.
Các cận vệ cũng biết cô ta nên họ không ngăn cản nhưng cũng không thông báo vào bên trong.
“Lần sau tới thì cứ vào đi, đứng ngoài như vậy người khác nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào?” Quan Hạ Nhi nhìn Myda tội nghiệp liền kéo cô ta vào nhà.
Ngoài Atcap đi cùng, Myda chỉ mới quen Quan Hạ Nhi trong làng nên chỉ có thể theo Quan Ha Nhi vào nhà.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks